Một nhà ba người du xuân

🌸 Thiết lập nhân vật:  một "gia đình văn học ba người" [Gia đình du xuân] —Vui lòng nhập nhập vai cô con gái để đọc câu chuyện này.

Tớ tên là Nha Nha, năm nay ba tuổi rồi. Ba mẹ tớ sau khi công khai kết hôn cách đây ba năm thì bắt đầu yêu nhau một cách lặng lẽ.

Tớ kể cho mấy cậu nghe nè, ba tớ thực sự rất yêu mẹ tớ luôn đó. Tính ra đến năm nay thì ba mẹ đã bên nhau được sáu năm rồi. Ba lúc nào cũng gọi mẹ là “hạt dẻ cười”~ Tớ không biết biệt danh này có ý nghĩa gì với mẹ, nhưng nghe cũng vui tai lắm.

Dạo gần đây, mẹ tớ nằm gối đầu lên đùi ba, vừa nghịch điện thoại vừa xem ảnh dã ngoại mùa xuân của mấy chị đẹp trên mạng, thấy đẹp quá chừng luôn. Nói nhỏ mấy cậu nghe nhé, ba tớ giờ chụp ảnh giỏi lắm luôn á! Mấy bài mẹ mới đăng gần đây trên Weibo đều là ba tớ chụp hết đó!

Có lần mẹ tớ bất chợt nói “Lý Quân Nhuệ”, tớ thấy người ba tớ tự dưng căng thẳng, hoảng hốt lắm luôn, vội vàng cúi xuống hôn mẹ rồi nói: “Sao vậy vợ ơi? Gần đây anh có chọc giận gì em đâu mà~”

Mẹ tớ khẽ đánh vào vai ba rồi bảo: “Ây da, né ra coi~ Nha Nha còn ở đây nè!”

Sau đó mẹ mới nói tiếp: “Em cũng muốn đi du xuân ghê~”

Người ba tớ lúc đó mới thả lỏng ra, thở phào nhẹ nhõm rồi nói:

“Được chứ! Làm anh hết hồn, tưởng mình làm sai chuyện gì chứ. Lần này đi anh sẽ chụp cho em thật nhiều ảnh xinh, em chỉ cần xinh đẹp là đủ, còn lại cứ để anh lo~”

Mẹ nghe vậy cười tít mắt, nói liền: “Chồng em là nhất luôn á~”

Sau khi mẹ tớ nói xong câu đó, ngay ngày hôm sau ba tớ đã bắt đầu chuẩn bị đồ đạc để đi du xuân rồi. Ba tớ đúng thật là người nói được làm được luôn! Mẹ tớ chỉ cần lo chuẩn bị mấy bộ đồ đẹp thiệt đẹp với trang điểm xinh xắn thôi, còn tớ thì... hihi, cũng được mẹ chuẩn bị nữa~

Hôm đi du xuân, thời tiết đẹp lắm luôn. Ba còn chuẩn bị cả dù che nắng nữa, cắm dù xuống bãi biển, bày đồ ăn, đồ dùng, đồ chơi lên bàn gấp, còn có cả bộ đồ chơi cát của tớ nữa~

Sau khi sắp xếp mọi thứ đâu vào đấy, ba bắt đầu đi chụp ảnh cho mẹ. Mấy năm nay ba đã luyện được tay nghề chụp ảnh đỉnh lắm luôn, mẹ tớ từ lâu rồi không còn giận ba vì chụp hình xấu nữa.

Dạo gần đây tớ đang xem bộ phim ba mẹ đóng cùng nhau, tên là “Cửu Trùng Tử” đó. Trong phim có một câu mà tớ rất nhớ: “Đừng khóc đừng khóc~ Bảo bối tim gan hạt dẻ cười của anh~ Đừng khóc nhé.”

Ừm... bây giờ thì tớ hiểu rồi, tại sao mẹ lại thích cái biệt danh "hạt dẻ cười" đó đến vậy.

Mẹ đi đóng phim rồi, dạo này ít về nhà lắm, tớ cũng không được gặp ba nữa. Lúc nào cũng để tớ ở với bà nội.

Bà nội nói ba đi theo mẹ rồi, lớn tướng rồi mà còn dính lấy nhau như vậy, xa nhau một chút cũng không chịu được! Cứ như con nít cần được chăm ấy.

Nhưng rõ ràng tớ mới là con nít mà!

Ba mẹ tớ đều đã về rồi, đón tớ từ nhà bà nội về lại nhà luôn. Ba mẹ nói với tớ rằng họ rất yêu tớ, họ phải kiếm thật nhiều tiền để nuôi tớ, nuôi tớ thành một cô công chúa nhỏ vừa xinh đẹp vừa được cưng chiều. Hì hì, tớ tha thứ cho ba mẹ rồi. Tớ nói với ba mẹ là tớ không giận đâu, tớ biết hết mà.

Hôm nay là sinh nhật tròn bốn tuổi của tớ đó nha! Ba mẹ đều ở nhà tổ chức sinh nhật cho tớ, tớ vui ơi là vui! Ba mua cho tớ một chiếc bánh kem siêu xinh, mẹ thì mua cho tớ thật nhiều váy đầm nhỏ xinh, đẹp lắm luôn!

Ba mẹ bảo tớ mau mau ước điều ước sinh nhật đi. Tớ nhắm mắt lại, chắp hai tay vào nhau rồi thầm ước:

“Ba mẹ nhất định phải hạnh phúc. Nha Nha phải lớn lên khỏe mạnh. Người thân ai cũng bình an vui vẻ.”

Mẹ hỏi tớ đã ước gì vậy, tớ làm mặt nghiêm túc nói với mẹ:

“Ước nguyện mà nói ra thì sẽ không linh nghiệm đâu đó~”

Mẹ tớ nghe xong liền bật cười, mẹ cười thật sự rất đẹp, siêu cấp xinh luôn đó.

Không nói chuyện với các anh chị, cô, dì, chú bác nữa~ Ba mẹ tớ sắp dẫn tớ đi chơi rồi, đang giục tớ mau xuống lầu rồi!

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play