🌸 Nhắc nhở: Trans vai vế anh (TL) x em (MTN)

🌸 Vui lòng không áp đặt lên người thật

“Em lại đau thắt lưng à?”

Trong một sự kiện của nhãn hàng, Lý Quân Nhuệ thấy người bên cạnh có vẻ không thoải mái, cúi đầu chu môi, dùng giọng nói chỉ hai người nghe thấy hỏi cô.

Mạnh Tử Nghĩa khẽ gật đầu với anh, quả thật lại đau lưng nữa rồi.

Lý Quân Nhuệ nói: “Còn chút nữa thôi, sắp xong rồi.”

Anh biết Mạnh Tử Nghĩa mỗi khi đau lưng thì sẽ như thế nào. Mấy hôm trước, sau một sự kiện, cô phải rời đi trước. Lý Quân Nhuệ tiễn cô ra ngoài, nhân lúc không có máy quay, vừa đi vừa xoa nhẹ thắt lưng cho cô, miệng dỗ dành:

“Bảo bối, về thay lễ phục ra, nấu ít nước nóng uống, nằm nghỉ một lát nhé. Anh xong việc sẽ mua bún chua cay cho em, được không?”

Câu cuối cùng mang đầy ngữ khí dỗ ngọt.

Mạnh Tử Nghĩa bĩu môi phụng phịu:

“Được rồi được rồi... nhưng anh mau bỏ tay ra đi, bị chụp được thì phiền lắm đó.”

Nghe cô nói vậy, Lý Quân Nhuệ cười đến híp cả mắt:

“Được được, nghe em hết.”

Sau khi dỗ được Mạnh Tử Nghĩa, suốt buổi ở hội trường, Lý Quân Nhuệ đi đâu cũng muốn dắt cô theo.

Trước khi lên sân khấu chụp hình cùng thương hiệu, Lý Quân Nhuệ vô thức đưa tay trái ra muốn nắm tay Mạnh Tử Nghĩa cùng bước lên.

Có vẻ như kịp phản ứng lại, anh lập tức rụt tay về rồi theo nhân viên bước lên sân khấu, đứng đúng vị trí.

Lúc quay đầu lại, thấy Mạnh Tử Nghĩa được nhân viên dìu lên bậc thang, anh mới yên tâm phần nào.

Sau khi sự kiện kết thúc và mọi người giải tán, Lý Quân Nhuệ đưa Mạnh Tử Nghĩa vào phòng hóa trang. Trong phòng chỉ có hai người họ.

Anh nắm tay cô ngồi xuống ghế sofa, rồi xoay người ngồi cạnh, dịu dàng xoa lưng cho cô.

Mạnh Tử Nghĩa cảm thấy thắt lưng đỡ hơn nhiều, đang định rút tay phải bị anh nắm ra thì Lý Quân Nhuệ cảm nhận được, tay trái đang đặt ở lưng liền véo nhẹ một cái, rồi trêu chọc:

“Sao vậy? Mới thấy thoải mái tí đã định chạy rồi à?”

Mạnh Tử Nghĩa bị anh chọc cho đỏ mặt:

“Ây da, anh thật đáng ghét.”

Cô xoay người lại, đối mặt với Lý Quân Nhuệ:

“Lúc nãy ở hiện trường còn định nắm tay em cơ đấy. Lý Quân Nhuệ, gan anh lớn thật đó.”

Lý Quân Nhuệ đã đoán trước được cô sẽ nhắc lại chuyện này, liền dịu giọng xuống:

“Bảo bối, lúc đó anh chỉ là nhất thời xúc động thôi mà… chưa tới một giây sau đã rút tay về rồi còn gì.”

Nói xong, anh hôn nhẹ lên trán Mạnh Tử Nghĩa.

Trong những ngày lịch trình dày đặc, hai người chỉ có thể tranh thủ chút thời gian ngắn ngủi trong các sự kiện để ở cạnh nhau, tựa sát nói dăm ba câu chuyện vui ở phim trường.

Lý Quân Nhuệ thấy Mạnh Tử Nghĩa vừa kể vừa vung tay mô tả, nụ cười rạng rỡ không hề tắt trên gương mặt, liền nói:

“Mạnh Tử Nghĩa, có ai từng nói với em rằng em thật đặc biệt chưa?”

Mạnh Tử Nghĩa ngẩn người vì câu nói đột ngột của anh, còn chưa kịp đáp, Lý Quân Nhuệ đã tiếp lời:

“Đặc biệt đến mức, cả vườn hoa hồng cũng chẳng sánh bằng em kiều diễm.”

Nói xong, anh kéo cô ôm chặt vào lòng.

Lý Quân Nhuệ nhẹ giọng:

“Cho anh ôm thêm chút nữa nhé, lát nữa anh phải đi livestream cho nhãn hàng rồi.”

Mạnh Tử Nghĩa ngơ ngác gật đầu:

“Ừm.”

Lý Quân Nhuệ thầm nghĩ: Vợ không hiểu phong tình thì phải làm sao bây giờ đây…

Trợ lý của Lý Quân Nhuệ gõ cửa phòng hóa trang, đứng ngoài gọi:

“Tiểu Lâm, chúng ta phải đi rồi.”

Mạnh Tử Nghĩa đẩy anh ra khỏi vòng tay:

“Trợ lý của anh gọi rồi kìa.”

Lý Quân Nhuệ sững người một chút, rồi quay đầu nói với bên ngoài:

“Được rồi, đến ngay.”

Anh nắm tay Mạnh Tử Nghĩa dặn dò:

“Bảo bối, anh phải đi rồi. Lát nữa em rời khỏi nhớ nhắn WeChat cho anh nhé, ngoan nha.”

Mạnh Tử Nghĩa mỉm cười:

“Biết rồi mà, mau đi đi, nhớ cẩn thận.”

Lý Quân Nhuệ đứng dậy, cúi người hôn nhẹ lên môi đỏ của Mạnh Tử Nghĩa:

“Tạm biệt.”

Sau khi anh rời đi, Mạnh Tử Nghĩa thay lễ phục rồi cũng rời khỏi.

Trên xe, cô nhắn cho Lý Quân Nhuệ một dòng tin:

【Lý Quân Nhuệ, mỗi lần anh đưa tay ra, em đều nhìn thấy】

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play