Cái biểu cảm vi diệu ấy không thoát khỏi ánh mắt Thẩm Liêm. Nghĩ đến việc trước đó Thời nhị thúc cũng từng dán mắt vào bát đĩa lộ ra vẻ mặt tương tự, trong lòng y chợt nảy sinh một suy đoán táo bạo.
Ánh mắt chuyển động, Thẩm Liêm cười híp mắt nhìn sang Thời nhị thúc: “Nhị thúc cũng muốn ăn cái này sao?”
Nghe thế, nhị thúc còn chưa kịp phản ứng thì đũa của Thời Mộ Bạch đã khựng lại, chân mày nhíu chặt, ánh mắt vốn ấm áp cũng lạnh xuống thấy rõ.
May mà ngay câu sau, Thẩm Liêm đã đổi hướng: “Có điều ta chỉ chuẩn bị phần của ta và Mộ Bạch thôi, nhị thúc mà muốn ăn thì sợ là không đủ. Hay để ta bảo nhà bếp làm thêm một phần mang tới?”
“Không cần.” Ý thức được mình bị trêu chọc, sắc mặt Thời nhị thúc lập tức sầm xuống, cũng chẳng buồn liếc sang đồ ăn của Thời Mộ Bạch nữa, cúi đầu ăn.
Thẩm Liêm lạnh lùng cười trong bụng, quay đầu gắp một cái há cảo ngọc bích đặt vào bát Thời Mộ Bạch.
Khóe môi Thời Mộ Bạch hơi cong, băng tuyết trong mắt tan biến tức khắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT