Tình trạng bản gốc: Đã hoàn thành (319 chương)
VĂN ÁN:
Thẩm Liêm vừa mới xuyên qua thì bị đưa đi xung hỉ cho một ma ốm, ở rể nhà người ta.
Chẳng phải nói là ở rể sao? Sao lại thấy như đi vào con đường chẳng lành thế này?
Ma ốm kia lại còn là một đại đế não bổ, lúc nào cũng nhìn hắn như thể chó thành tinh.
Gâu? Ma ốm này hóa ra lại là phượng hoàng ẩn giấu nơi núi rừng, còn là huynh trưởng song sinh bị thất lạc chốn dân gian của Thái tử?
Má ơi, cái thân phận cẩu huyết này vừa nghe đã thấy chẳng phải điềm lành! Thẩm Liêm dứt khoát tính đường bỏ trốn.
Cái gì, muốn chạy à? Thời Mộ Bạch cười lạnh, tiện tay vung ra, há miệng đã phun ba lít máu, dọa cho ai kia chẳng còn dám manh động ý định chạy trốn nữa.
Cứ tưởng chỉ có thể dựa vào bệnh tình để giữ người lại, nào ngờ người kia xung hỉ đến nhập tâm luôn!
Thẩm Liêm: “Hoa dại không thơm bằng hoa nhà, ta nguyện thay hoa nhà cày cấy gieo mạ~”
Thời Mộ Bạch: “……”
Thẩm Liêm: “Chỉ cần được bạc đầu bên hoa, ta nguyện vì hoa mà biến thành trâu~”
Thời Mộ Bạch: “Lại đây.”
Thẩm Liêm: “Làm gì?”
Thời Mộ Bạch: “Đuổi trâu.”
Thẩm Liêm: “.....”
Lưu ý: Mình sử dụng AI hỗ trợ từ bản gốc để đọc là chính, không đảm bảo đúng 100%, đăng lên đây để đọc cho tiện. Mọi người hoan hỉ ạ!