Chi phí may vá cũng rất ít. Bây giờ có quá nhiều thợ may, không chỉ là những thợ may ban đầu, mà còn có những cô gái thanh niên trí thức mới trở về thành phố có kỹ thuật may tốt… Cung lớn hơn cầu.
Tô Bồi Lương chi tiêu ít hơn dự kiến của mình.
Tô Yến Đình nói: “Bên này gần nhà máy, đồ vật đa dạng, đương nhiên rẻ hơn một chút.”
Tô Bồi Lương lẩm bẩm: “Xem ra ở trong thành, chi tiêu cũng không nhiều như vậy…” Nếu tương lai có một ngày, anh ấy cũng đến thành phố sống thì sao?
Tô Bồi Lương đi theo tân binh luyện tập mấy ngày, cả người thay đổi hẳn. Người phơi đen hơn, càng thêm anh khí. Anh ấy còn học được một chút quyền pháp chiến đấu. Nếu không phải trong lòng còn nhớ đến điện ảnh, anh ấy đã muốn từ đây tòng quân nhập ngũ…
Anh ấy thay bộ quần áo mới may. So với cái dáng vẻ nhà quê sợ sệt lúc mới đến, hoàn toàn là một trời một vực.
Tô Bồi Lương vui vẻ nói: “Anh giống như đã thay đổi thành một người khác vậy. Chờ anh sau này trở về, mẹ và Đàn Lan còn nhận ra anh không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT