Hầu ca là đứa không bao giờ chịu ngồi yên, phần lớn thời gian trong ngày đều đi chơi bời, nhưng có một ưu điểm là dù có đi đâu đi nữa, hắn vẫn sẽ quay về hang động này để thăm ta. Vì là hàng xóm trăm năm, lại tình cờ thành tinh cùng lúc, hắn đặc biệt quan tâm ta, có thể nói là rất trọng tình nghĩa.

Có điều, ta có tính toán riêng.

Hắn không phải con khỉ bình thường, sớm muộn gì cũng sẽ gây chuyện, ta không thể cứ đi theo mãi được. Chờ hắn thành Tề Thiên Đại Thánh, náo loạn Thiên cung, náo loạn Địa phủ, bị đè dưới núi năm trăm năm rồi vẫn mình đồng da sắt, cuối cùng còn thành Phật. Hắn có thể toàn thây mà quay về, không có nghĩa là ta cũng may mắn như vậy. Nói không chừng ta sẽ bị đánh chết ngay trước cửa Nam Thiên Môn.

Ta định đi theo Hầu ca cho đến đoạn bái sư Bồ Đề tổ sư. Nếu ta có thể học được tiên pháp, sau này sống một mình cũng đủ. Ta không muốn thành tiên, làm một con yêu tự do tự tại là tốt nhất, miễn là không bị yêu khác ăn thịt.

Trước mắt, có một chuyện cực kỳ quan trọng, đó chính là khuôn mặt của ta. Lâu lắm rồi không nhìn thấy con người, ta thật sự không nhớ rõ, mà gần đây cũng không có yêu tinh nào hóa hình thành người, chẳng có vật tham chiếu. Thế nên, mỗi ngày mặt ta lại một vẻ khác. Hầu ca chắc quen rồi, chẳng thèm chê bai nữa.

Nhìn bóng mình dưới suối nước, khuôn mặt hiện tại của ta rất gầy gò, đôi mắt đặc biệt sáng, lông mày rậm và thô, mũi rất thẳng, lỗ mũi nhỏ như hạt đậu, môi dưới cực dày. Lần này ta đã thu hàm răng hô lại, ta nhớ là trước khi xuyên không, mặt V-line đang là mốt. Để bù đắp cho dáng người không đẹp kiếp trước, ta chỉnh eo thật nhỏ, ngực trở nên đặc biệt lớn, sờ vào rất đã.

Thay đổi xong dáng vẻ, ta chạy đi tìm Hầu ca. Ta hướng về phía cái tên đang vắt chân trên cành cây mà la lên:

"Hầu ca Hầu ca! Nhìn này, tạo hình mới của ta!"

Con khỉ trên cây thò đầu xuống nhìn, sau đó "xoạt" một tiếng nhảy xuống đất, vỗ tay: "Tốt, tốt, tốt, đôi mắt này lại có vài phần giống ta đấy."

Dù sao mắt là làm theo khuôn của ngươi, sao không giống được chứ?

Hầu ca liếc liếc cái ngực căng phồng của ta: "Hôm qua chỗ này có lớn thế này không?"

Ta dùng tay ước lượng "khí cụ" của mình, mặt hớn hở nói: "Hầu ca không hiểu đâu, to một chút mới đúng lý lẽ. Sờ vào cảm giác nó phê lắm. Ai nha, ta thấy vai nặng quá~"

Hầu ca dùng vẻ mặt nhìn thiểu năng nhìn ta một cái, xì một tiếng nói: "Vướng víu."

Sự thật chứng minh Hầu ca nói không sai. Ngày nọ, hang động của chúng ta bị một con sói mắt xanh để ý. Đúng lúc hôm đó Hầu ca không có nhà, ta tuy có một chút pháp lực nhưng không biết dùng, phải vật lộn với con sói đó. Cái ngực vài cân của ta thật sự xui xẻo, bị móng vuốt cào cho máu me bê bết, dù sao mục tiêu lớn mà.

Sau này, Hầu ca ngửi thấy mùi máu tươi chạy về. Ta cũng không hiểu, ta là một con ngọc thạch yêu, tại sao lại chảy máu chứ, ít nhất phải rơi mảnh đá mới đúng chứ.

Tóm lại, ngực ta một mảnh đẫm máu nằm co quắp trong bụi cỏ trước cửa hang. Hầu ca nhìn thấy, hét lớn một tiếng rồi nhào vào trong hang xé xác con sói. Răng nanh của con khỉ sắc bén đến mức nào, ta coi như đã được chứng kiến. Ta ở ngoài nghỉ ngơi, chỉ nghe thấy tiếng rên la của đủ thứ trong hang.

Cuối cùng, Hầu ca biến con sói thành một tấm da sói. Ta cũng ủ rũ thu nhỏ bộ ngực đang trong tình trạng “sóng cả mãnh liệt” lại, nhưng vết thương vẫn còn đó.

Hầu ca bế ta vào hang đặt lên đống cỏ khô, rồi lại chạy ra ngoài. Lần đầu trải qua chuyện như thế này, ta thấy giống như đang mơ, mơ màng nghĩ nếu ta chết thì sẽ hóa thành tro tàn hay biến lại thành ngọc thạch hay lại xuyên không về. Chưa nghĩ ra kết quả, Hầu ca đã quay về, trên tay cầm một đống thảo dược.

Hóa ra là đi tìm thuốc cho ta. Cảm động còn chưa được bao lâu, "soạt" một tiếng, quần áo trước ngực ta đã bị xé rách.

Ta kinh hãi trừng mắt, thân thể không động đậy, chỉ có thể khó khăn giơ hai tay lên che chắn. Hầu ca đẩy tay ta ra, thoa thảo dược đã nhai nát lên vết thương rách nát của ta.

Bị, bị nhìn hết!

Kể cả là anh em chí cốt từ nhỏ thì cũng rất xấu hổ mà!!!!

"Không không không, Hầu ca, đừng đừng đừng..."

"Đừng cản trở, nhúc nhích cái gì."

"Đau, đau, đau! Ngao ngao ngao! Muốn chết! Muốn chết!"

"Chậc, ta đã bảo ngươi đừng nhúc nhích! Nhảy dựng cả lên."

"Bị nhìn hết rồi! Ta tự làm … ta tự làm đi!"

"Ngươi có gì mà đẹp, mấy con khỉ cái dưới núi cũng có mặc gì đâu."

Lúc bôi thuốc xong, ta muốn mất nửa cái mạng, còn mệt tâm hơn cả bị thương. Ta như con cá muối nằm co quắp trên đống cỏ khô, chợt, một trái chuối tiêu được đưa tới miệng.

Mắt ta đảo qua, dù rất xấu hổ, nhưng vẫn cố gắng há miệng cắn một miếng. Hầu ca lột thêm một miếng nữa, lại đưa qua. Làm khó hắn kiên nhẫn chăm sóc ta vượt qua mấy ngày nguy kịch ban đầu. Vết thương hồi phục rất nhanh. Những ngày này được Hầu ca tận tình chăm sóc, ta thật sự rất cảm động.

Lúc trước, vì sợ hắn náo loạn Thiên cung kéo ta xuống nước, ta vẫn luôn lo sợ, nghĩ đến sớm muộn gì cũng phải chia tay. Nhưng bây giờ được Hầu ca chăm sóc như vậy, ngoài tính ỷ lại tăng lên, ta cũng manh nha ý nghĩ cùng hắn hoạn nạn có nhau.

Không được xúc động! Bình tĩnh lại!

Chờ ta vết thương lành hẳn, Hầu ca lại bắt đầu đi chơi khắp nơi, cho đến một ngày hắn hớn hở chạy đến nói với ta rằng hắn đã trở thành đại ca của bầy khỉ ở Hoa Quả Sơn. Ta ngây ngốc bị hắn khiêng đi gặp bầy khỉ. Bỗng nhiên kịch bản Tây Du Ký được triển khai, khiến ta rất bối rối!

Hầu ca nói vì đã giúp bầy khỉ đánh đuổi sơn quái, hắn được chúng ủng hộ. Lúc này, hắn còn nói muốn đi thăm dò cái động trong thác nước.

Đây chẳng phải là Thủy Liêm động sao!

Ta đứng trước cầu đá dưới thác nước ào ào, một đám khỉ đang ríu rít phía sau. Hầu ca vỗ ngực một cái: "Ta nhất định vào được!"

Nói xong, hắn kéo ta đi cùng.

Ta ngây người hai giây, nói: "Kéo ta làm gì."

Hầu ca: "Cùng nhau chứ!"

Kịch bản không phải như thế này! Ngươi là đứa trẻ cần bố mẹ đi cùng đến khu vui chơi hay sao! Ngươi tự mình nhảy đi chứ! Nhưng sự phản đối của ta chưa kịp truyền đạt, hắn đã cười hì hì dắt ta nhảy xuống.

Ta hét lên một tiếng, sau đó ướt như chuột lột cùng hắn nhảy vào Thủy Liêm động, thuận lợi phát hiện con đường nhỏ thông ra ngoài. Bầy khỉ ùa vào, giơ hai chúng ta lên ném thật cao, hô vang "Đại vương, Đại vương". Hầu ca trở thành Mỹ Hầu Vương, ta làm Nhị Đại vương. Một khi chức quan này được phong, ta thấy mình không thoát khỏi cái nồi náo Thiên cung rồi!

Thân thiết với bầy khỉ xong, ta được bù đắp nỗi tiếc nuối không được vuốt ve khỉ kiếp trước. Mỗi ngày đều có những chuyện kỳ lạ xảy ra.

Có mấy cặp khỉ bạn đời bắt rận cho nhau, bắt xong thì ăn ngon lành, rồi lại tiếp tục tìm.

Ngày nọ, một con khỉ con đút cho ta một con rận, khóe miệng ta giật giật từ chối: "Không được không được, cảm ơn."

Hầu ca trêu chọc nói: "Khách khí gì, ăn đi chứ sao."

Ta: "Xin cho phép ta từ chối."

Hầu ca: "Nhị đại vương không ăn, cầm chuối tiêu tới đây."

Khỉ con rất vui vẻ cầm một nải đến, ta xoa đầu nó, thoải mái bắt đầu ăn. Cầm nửa trái chuối tiêu trên tay, vừa chơi với khỉ con, vừa quay đầu lại, nửa còn lại đã không thấy đâu. Ta nhìn xung quanh, phát hiện miệng Hầu ca căng phồng.

Ta: "... Ngươi ăn của ta!!!"

Hầu ca nhai mấy cái rồi nuốt, nhe răng cười với ta, cái con khỉ này.

Ta liếc mắt, lột một trái khác, hắn lại nhào từ ghế đá đến, sáp vào bên cạnh ta.

Hầu ca huých huých vai ta, hỏi: "Xấu Muội, bây giờ có phải rất náo nhiệt không."

Ta lại huých lại: "Phải phải phải, náo nhiệt đến tung trời luôn.”

"Sau này chỗ này chính là nhà của chúng ta. Ta đi ra ngoài chơi, ở nhà có đám nhóc này bầu bạn với ngươi. Sói bình thường không đánh vào được đâu, yên tâm một trăm phần trăm đi."

"..."

Ta ngây ngẩn nhìn hắn một lúc lâu. Hầu ca gãi gãi tai, nhíu mày nói khẽ: "Nhìn ta làm gì, không hài lòng à."

Ta thở dài, đưa trái chuối tiêu trong tay vào lòng bàn tay hắn, đặc biệt thâm trầm nói ra: "Hầu ca, không cưới thì đừng có mà thả thính."

__________

Tác giả có vài lời nhắn gửi

Vì đây là một câu chuyện dài, nên ta sẽ thêm thắt một vài tình tiết và thay đổi kịch bản một chút cho phong phú. Yên tâm, ta không có ý định câu giờ đâu nhé!

Với những tình tiết mới này, mọi người có thấy cơ hội của Hầu ca lớn hơn không?

Đúng vậy, ý đồ của ta rất khó đoán đấy.

______________

Lời nhà edit: Vừa edit vừa cười luôn mà trời. Khum biết có bạn nào cười giống mình không ta?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play