Ta xuyên không, là kiểu hồn xuyên!

Khi ta có ý thức thì đã thấy mình nằm trên một đỉnh núi. Bình minh có thể ngắm biển mây cuộn trào, hoàng hôn lại thấy cầu vồng rực rỡ khắp trời, đêm đến thì sao trời lấp lánh. Lâu lâu, ta còn thấy mấy con quái vật lạ hoắc, trông chả giống ai. Tiên cảnh là đây chứ đâu!

Nhưng mà đời đâu như mơ, nếu ta không phải xuyên vào một cục đá không thể nhúc nhích thì mọi thứ đã hoàn hảo.

Đúng vậy, là một cục đá chưa thành tinh. Vì thế mà ta phải chịu đủ mọi thứ trên đời: dầm mưa dãi nắng, bị sét đánh cho nổ đom đóm mắt, mưa đá oanh tạc... Cực “sảng khoái” đấy! May mà không phải một mình ta chịu khổ, bên cạnh ta còn có một cục đá đen to hơn ta một vòng. Nhờ nó lớn, có khi nó còn che gió che mưa cho ta. Ngay cả chim chóc bay qua, phân cũng rơi trúng đầu nó nhiều hơn.

Ta đã nghĩ nát óc xem mình xuyên không kiểu gì và đến chỗ nào, nhưng vì không thể động đậy nên mãi chả có kết quả. Sau này, không biết qua bao lâu, ta phát hiện giác quan của mình nhạy hơn. Mỗi lần được mặt trời, mặt trăng chiếu vào, ta lại thấy sướng rơn, còn có thể hấp thụ linh khí đất trời. Ta linh cảm mình sắp hack được đại chiêu! Nghĩ đến đây, ta lại thấy rạo rực.

Ta tạm thời cho rằng mình đã đến một thế giới huyễn huyễn hoặc ma huyễn nào đó, nơi có những dã thú kỳ lạ và sức mạnh vô danh. Nhưng rốt cuộc là ma huyễn phương Tây hay huyễn huyễn phương Đông đây? Cái này cần nghiên cứu thêm.

Lại qua một thời gian nữa, ta thấy hoa dại trên núi tàn rồi lại nở, khắp nơi hồi sinh. Bỗng dưng, cục đá đen bên cạnh ta phát ra ánh sáng bảy màu. Ban ngày thì không rõ lắm, nhưng đêm đến thì chói lòa như quả cầu disco trong vũ trường. Chói đến nỗi ta chỉ muốn nứt ra.

"Này bạn hiền, làm ơn khiêm tốn một chút được không?"

Ngày qua ngày, thấy ánh sáng càng lúc càng mạnh, ta không nhịn được nữa mà lên tiếng. Đây là lần đầu tiên ta bắt chuyện với hàng xóm của mình, vì ta phát hiện mình có thể nói chuyện, nghe hiểu tiếng chim muông. Chắc là ta đã lĩnh ngộ được đại chiêu nào đó.

Cục đá đen béo kia vẫn chưa nói được, nhưng nó lắc cả thân đá hai lần để từ chối.

Nói chuyện thất bại. Ta đành tiếp tục chịu đựng ánh sáng bảy màu của nó.

Lâu dần, ta cũng quen. Coi như ban đêm có cái đèn laser chiếu sáng cũng được. Khi trăng sáng, ánh sáng bảy màu này còn chói mắt hơn, trông như nó biết "nhảy múa" vậy. Thậm chí có lúc có động vật lên núi chơi, tò mò vây quanh hàng xóm của ta, rồi tiện tay đi vệ sinh lên người nó.

Mỗi lần bị làm bẩn, cục đá đen lại run bần bật, trông tức điên. Ta thì vội vàng chạm vào nó, kiểu như an ủi:

"Thôi nào, bạn hiền."

Cứ thế tiếp tục hấp thụ linh khí của đất trời để tích lũy, cuối cùng ta và tảng đá đen đều thành tinh.

Vào một đêm mưa sấm sét nổ vang trời, một tia sét đánh thẳng xuống, làm nổ tung tảng đá đen. Nhờ cú nổ long trời lở đất này, một bóng đen bay vút lên trời, xé toạc màn mưa đêm, mang theo ánh sáng bảy màu Mary Sue thẳng tiến vào mây.

Nếu so với kiểu thành tinh hoang dã của "hàng xóm", ta thành tinh một cách cực kỳ văn nghệ, từ từ thay đổi hình dáng ngọc thạch. Ta nhớ lại hình dáng con người của mình, bắt đầu hóa hình. Lâu lắm rồi không gặp con người, thật sự không biết tạo hình thế nào cho đẹp nữa.

Vì hàng xóm bay lên trời, sấm sét bỗng nhiên ngừng lại, mưa cũng dần tạnh. Cuối cùng, giữa làn mây mù nhạt nhòa, một vầng trăng sáng ló ra, ánh sáng dịu dàng phủ xuống vạn dặm.

Sau đó, hàng xóm từ trên trời rơi xuống, đầu tiên là nhảy nhót vài vòng, rồi mới bình tĩnh chạy đến trước mặt ta. Ôi chà, cuối cùng cũng được diện kiến người thật việc thật, ta rất mong chờ hắn trông như thế nào!

"Chào ngươi, ta là ngọc thạch hàng xóm của ngươi—"

Khi ta nhìn rõ cái tên đang gãi đầu gãi tai trước mặt, toàn thân lông lá, không có lấy một mảnh vải che thân, miệng thì hô hô như khỉ, cả người ta đơ ra. Hắn vừa gãi vừa đi vòng quanh ta vài vòng, để lộ hàm răng nanh, cười khẩy nói: "Không ngờ ngọc thạch như ngươi cũng thành tinh, chậc, dáng vẻ hóa hình xấu quá!"

Tôn, Tôn, Tôn Ngộ Không?

Liên tiếp những cú sốc khiến ta phản ứng hơi chậm. Ta xuyên không đến Tây Du Ký! Quả nhiên là huyền huyễn phương Đông! Ta đã gặp được trạng thái hóa hình của "thanh mai trúc mã". Thế nhưng, sự phấn khích của ta còn chưa kịp dâng trào, đã bị chê là quá xấu…

Xấu đến mức nào chứ! Người ta chỉ vì đã lâu không thấy mặt người nên nhất thời không nhớ rõ, mới biến thành hơi khó coi một chút thôi!

Đổi phe, đổi phe thôi, Nhị Lang Thần cũng rất tốt.

Trong đầu ta nổ ầm ầm như pháo hoa, ta quyết định lấy ra sự bình tĩnh và trí tuệ của một người trưởng thành để chào hỏi cho xong.

"Chào ngươi, ta là hàng xóm của ngươi… Ôi, từ từ đã!!!!"

"Nói nhảm cái gì, đi chơi!"

Một móng vuốt vươn ra chế ngự cổ tay ta, con khỉ này kéo ta chạy như bay. Nơi này chắc chắn phải có nhạc nền, kiểu như: "Chạy theo gió, tự do là hướng..."

Bị khỉ kéo từ trên núi xuống dưới núi, từ bãi biển bão tố đến hang động, đợi đến khi hắn dừng lại, ta đã mệt đến mức thở không ra hơi, nằm co quắp trong hang. Con khỉ khinh bỉ liếc ta, cái đuôi quất qua quất lại trước mặt, vung vào mặt ta. Tôn Ngộ Không, ngươi làm vậy là không tử tế nha, có cái đuôi thì ghê gớm lắm à.

Sự thật chứng minh là rất ghê gớm. Con khỉ bỏ ta chạy ra khỏi hang động, ta tưởng tình bạn đá tảng của chúng ta đã chấm dứt. Nhưng không lâu sau, hắn quay lại, ôm theo đủ loại hoa quả, thậm chí trên đuôi cũng treo mấy nải chuối tiêu.

Hầu ca của ta giỏi thật đấy.

Bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm. Ta lập tức nịnh hắn. Bị ta nịnh có vẻ vui, con khỉ định bóp mặt ta, nhưng liếc nhìn ngũ quan của ta xong, lại lặng lẽ đổi sang xoa đầu.

/Bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm (拿人手短, 吃人嘴短):nhận được lợi ích từ người khác thì dù có chuyện gì cũng phải ăn nói nhún nhường hơn./

Vậy rốt cuộc dáng vẻ hóa hình của ta xấu đến mức nào?

Ta nghiêm trang nói: "Khụ khụ, hai ta sau này phải có một cách xưng hô chứ."

Con khỉ liếc xéo ta một cái, miệng lớn ăn chuối tiêu, ăn xong vung tay ném, vỏ chuối vừa vặn ném trúng trán ta. Với kiểu mắt như cá chết, ta gỡ vỏ chuối trên đầu xuống, nói tiếp: "Ngươi xem, ngươi là khỉ đá, lại ra đời sớm hơn ta, vậy ta gọi ngươi là Hầu ca đi."

Con khỉ nghe xong, đôi mắt sáng lấp lánh đảo tròn, đồng ý: "Cái này được, chuẩn!"

Ta vui vẻ tiếp tục đẩy mạnh mối quan hệ, nói: "Vậy Hầu ca gọi ta là—"

"Xấu Muội!"

"..." Ta ngẩn người, vội vàng đính chính: "Không không, có thể ngươi không hiểu lắm ý nghĩa của từ xấu, gọi ta là—"

"Người quái dị!"

Sao lại càng quá đáng hơn!

Ban đầu ta định nói ra tên cũ của mình, nhưng lại cảm thấy không có ý nghĩa gì. Ta bực bội trừng mắt nhìn con khỉ, hắn cười hì hì để ta chọn một trong hai. Ta quả nhiên là nên đổi phe thôi.

"Không thích à? Vậy đổi cái khác, Xấu Bé Con."

"Xấu Cô."

"Xấu Nha."

"Xấu Ngọc."

Phật Tổ Như Lai, ngài mau dùng một chưởng vỗ con khỉ này ra bã đi!

Cuối cùng, ta đành chấp nhận cái tên Xấu Muội. Hừ, đợi đến chỗ Bồ Đề tổ sư rồi lấy tên khác vậy.

Đến đêm, ta và Hầu ca kiếm được rất nhiều cỏ khô để trải làm giường, rồi nằm xuống dưới ánh trăng. Ôi chà, ta và "thanh mai trúc mã” thời thơ ấu cùng chung một giường!

Khi ta đang định sờ cái đuôi khỉ của hắn, Hầu ca bỗng nhiên lên tiếng. Ta vội vàng rụt móng vuốt lại, vẻ mặt đường đường chính chính,

"Xấu Muội, ngươi nói xem tại sao trước kia đám chim muông, thú dữ kia cứ hay đi vệ sinh lên người ta."

Câu hỏi này quả thật rất có chiều sâu. Ta giữ vẻ mặt nghiêm túc, giải thích cặn kẽ: "Có thể, ánh sáng bảy màu của ngươi khiến chúng nó không nhịn được phải dùng cách đó để đánh dấu. Dù sao đá bảy màu là một vật hiếm có, một viên đá quý giữa một đống đá vụn mà."

So với vẻ nho nhã của ta, Hầu ca hiển nhiên "đời" hơn nhiều. Hắn tức giận nói: "Đánh dấu cái gì? Để ta làm bồn cầu chuyên dụng à?"

Ta cười lăn lộn: "Ha ha ha ha ha ha ha ha ha!"

Hầu ca chê bai dùng chân đá ta: "Chậc, ngươi cười một cái răng hô sắp đập vào ta!"

______________

Tác giả có lời muốn nói: Xấu Muội xấu đến mức nào, xin mời tự do phát huy trí tưởng tượng, mạnh dạn mà tưởng tượng! Hầu ca trước đó cay mắt cô ấy, giờ cô ấy liền cay mắt Hầu ca!

Ta mở hố rồi!

Nếu không có gì ngoài ý muốn, hiện tại là mỗi đêm sau mười giờ sẽ cập nhật.

Cảm ơn các tiểu tiên nữ đã ủng hộ, vì sự yêu thích của các bạn mà đoản văn này mới có thể ra đời, ôm các bạn~

_______________

Lời của nhà edit: Tác giả cứ mỗi 10h ra chương còn tui thì chưa chắc hiuhiu.

Thấy tui sai với lỗi chỗ nào mọi người báo tui nha, để tui chỉnh lại.

Follow fanpage của tui để cập nhật thông tin mới nhất nha:

https://www.facebook.com/profile.php?id=61579459497473&locale=vi_VN

À tui cũng sẽ làm audio nữa, có thể vào tiktok/ytb của Truyện nhà Cún nha

Tui để link ytb:

https://www.youtube.com/@Truy%E1%BB%87nnh%C3%A0C%C3%BAn

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play