Mưa tầm tã vẫn rơi, nhưng giờ đây, âm thanh của nó như bị dội ngược vào đầu tôi, hòa lẫn với nhịp tim dồn dập. Tôi đứng giữa hành lang dài hun hút, xung quanh là những hình ảnh “tôi” tràn ngập, phản chiếu trong từng mảnh gương vỡ. Phiên bản thứ hai đứng đối diện, ánh mắt thủy tinh đen rực sáng, nụ cười đáng sợ vẫn không thay đổi.

“Cô chưa hiểu… chưa hiểu điều quan trọng nhất,” giọng nói vang lên trực tiếp trong tâm trí tôi. Tôi nín thở, tim đập thình thịch.

Tôi quyết định đối diện nó, lao thẳng về phía bản sao, nhưng lần này, tôi không chỉ dùng dao, mà dùng ý chí, ký ức và cả nỗi sợ hãi của chính mình. Mỗi bước tiến, mỗi cú đánh đều tập trung năng lượng tinh thần. Bản sao lùi lại, lần đầu tiên có dấu hiệu dao động.

Bất ngờ, một luồng ánh sáng từ gương vụn bùng lên, chiếu thẳng vào khuôn mặt tôi. Tôi chợt nhớ ra: bản sao không chỉ được tạo ra từ ký ức, mà từ chính nỗi sợ hãi và những kỷ niệm chưa được giải tỏa của tôi. Mọi hành động của nó đều dựa trên những phần tôi từng cố gạt đi, từng giấu kín.

Tôi hít sâu, nhìn thẳng vào phiên bản thứ hai. “Nếu ngươi là tôi… thì mọi nỗi sợ hãi đều có thể kiểm soát được.” Tôi nhận ra rằng, để chiến thắng, tôi không thể dùng sức mạnh vật lý; phải dùng hiểu biết về bản thân, chấp nhận và hòa hợp phần tối bên trong.

Bản sao lao tới, nhưng tôi không né tránh. Tôi bước tới, chạm vào tay nó, và lần này… thay vì cảm giác bị hút mất, tôi cảm nhận một sự kết nối kỳ lạ. Tôi thấy ký ức, nỗi đau, cô đơn và sợ hãi của chính mình được phản chiếu trong mắt nó. Và tôi hiểu: phiên bản thứ hai tồn tại để tôi nhận ra bản thân thật sự, không phải để hủy diệt.

Cơn mưa bên ngoài bỗng ngưng, ánh sáng từ trần nhà chiếu xuống rực rỡ, từng mảnh gương vỡ vụn bừng sáng. Tôi hít sâu, đồng thời tập trung năng lượng tinh thần, và thốt lên: “Chúng ta là một. Chỉ khi tôi chấp nhận ngươi, tôi mới được tự do.”

Khoảnh khắc đó, bản sao dừng lại, ánh mắt rực sáng dịu đi. Từng mảnh hình ảnh tôi trong gương vụn tan biến, không còn cảm giác áp lực hay đe dọa nữa. Tôi cảm nhận được sự hòa hợp, một phần tối tăm trong tôi được đối thoại và chấp nhận, thay vì chiến đấu.

Nhưng ngay khi tôi nghĩ mọi chuyện đã kết thúc, một tiếng sấm khẽ vang, và bóng tối từ hành lang dài lại hiện ra, mạnh mẽ hơn. Tôi nhận ra rằng: dù phần tối đã được hòa hợp, thế lực bên ngoài vẫn chưa buông tha, và những thử thách thực sự mới chỉ bắt đầu.

Tôi bước tới cửa sổ tầng hai, nhìn ra mưa ngừng, nhận ra rằng: bí mật của phiên bản thứ hai không chỉ là bản sao, mà là cánh cửa dẫn tôi đến những tầng sâu hơn của chính mình, nơi nỗi sợ hãi, ký ức và sức mạnh nội tâm hội tụ.

Trong khoảnh khắc ấy, tôi biết một điều rõ ràng: cuộc chiến chưa kết thúc, nhưng tôi đã có chìa khóa để bước tiếp. Và từ đây, mỗi bước đi của tôi sẽ là một trận đấu không chỉ với thế lực bên ngoài, mà với chính bản thân mình.

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play