Tay Dương Ảm khựng lại. Xương cụt?
“Khoảng vị trí nào?”
“Chỗ này.” Pháp Lạc Tư xích lại gần, đầu ngón tay trắng nõn khẽ chạm vào một vị trí nào đó, như chuồn chuồn lướt nước, chỉ chạm nhẹ rồi rời đi.
Hả?
Dương Ảm trầm tư, tại sao lại muốn vẽ ở chỗ này?
Pháp Lạc Tư dường như đã hiểu sự nghi hoặc của cậu, cười khúc khích.
Khuôn mặt búp bê thuần khiết, đáng yêu kia khẽ nhếch khóe môi. Ánh sáng xanh lạnh lẽo lướt qua, thỉnh thoảng chiếu lên vài cột đèn neon. Rõ ràng toàn thân đều mặc màu hồng phấn đáng yêu của thiếu nữ, toát ra vẻ mềm mại và ngọt ngào bẩm sinh của Omega, nhưng khi cúi đầu liếc mắt xuống, tất cả đều biến mất.
Ánh mắt cô ta trở nên hoang dã, liếm đôi môi đầy đặn, căng mọng, giọng nói lại vừa nũng nịu vừa ngang bướng.
“Ôi, Tiểu Ảm, mặc dù tôi là Omega, nhưng tôi cũng có thể mang lại niềm vui cho Lộ Lộ mà~”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT