“Ôi, một thiếu niên trẻ tuổi, tuấn tú, trong sáng, ai mà không thích chứ?”
“Chị Tiểu Tư, khoa trương quá…” Dương Ảm lùi lại vài bước. Pháp Lạp Tư từng bước tiến tới, khuôn mặt dần phóng đại. Lưng cậu đã dính chặt vào tường.
Pháp Lạp Tư dừng lại. Khoảng thời gian chung sống này, cô đã hiểu rõ đối phương không thích tiếp xúc thân thể, nên không trêu chọc cậu nữa. Cô từ từ thu tay lại, nũng nịu nói: “Được rồi, Tiểu Ảm. Chúng ta mau xuất phát thôi. Này, cậu đeo mặt nạ vào, chắc chắn sẽ không ai nhận ra cậu đâu.”
Dương Ảm lặng lẽ nhận lấy, cuối cùng cũng thỏa hiệp. Được rồi, đeo mặt nạ là ổn thôi.
Cậu tự thôi miên mình. Mình còn trẻ, mình mới 18, hôm nay có ngây thơ một chút cũng chẳng sao!
“Ối cha, xuất phát thôi! Tên đầu to kia, nhanh lên, tôi và Tiểu Ảm đang đợi anh đấy!”
“Ồn ào chết đi được, đến đây.” Thái Tích làu bàu từ trên lầu đi xuống, “Đồ đạc toàn bộ tôi lấy, thế mà cô còn không biết ngại mà giục…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play