Hai người lại tiếp tục trò chuyện. Sau đó, Dương Ảm không nghe thấy đối phương ho khan nữa, nỗi lo lắng trong lòng cuối cùng cũng dần lắng xuống.
Mưa dần ngớt, âm thanh xung quanh cũng trở nên rõ ràng hơn.
“Vậy… ngài thực ra đã nghe thấy tôi đọc lá thư đó à?” Dương Ảm cảm thấy nóng bừng, nghĩ đến tình huống lúc nãy, hận không thể đập đầu xuống đất.
“Một chút thôi, không rõ lắm. Có lẽ tai tôi trời sinh khá nhạy bén nên nghe được một vài đoạn.” Dụ Thanh Yến mỉm cười nói. Thực ra hắn nghe rất rõ, nhưng để giữ thể diện cho đứa trẻ, hắn vẫn không nói ra.
Dương Ảm: Mẹ kiếp, muốn chết quá.
Hóa ra không phải đối phương là một người hiểu lễ tiết nên mới hỏi cậu có phải đến cúng bái bạn bè không, mà là để tìm chủ đề, hắn đã sớm biết cậu đến đây để thay người cúng bái.
“Vậy lúc đó ngài còn hỏi tôi có phải đến cúng bái bạn bè không…” Dương Ảm u uất nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play