BẠCH NGUYỆT QUANG ÁC MỘNG
Ở chốn Bất Hư Châu, danh tiếng nàng Bạch Nguyệt Quang vang khắp Đại Hoang, tựa một huyền thoại.
Người ta truyền tai nhau:
Ma Tôn vì muốn chiếm nàng làm thê, chém một kiếm diệt cả tòa thành.
Thiếu chủ Yêu giới muốn thấy nụ cười nàng, giết chết trăm giao nhân chỉ để lấy giao châu dệt lụa.
Vị Tiên quân băng giá nhất Thái Hoa Cung cũng vì nàng mà điên loạn, đánh mất lý trí.
Cuộc chiến tranh đoạt nàng giữa ba thế lực khiến thiên hạ đại loạn, sinh linh đồ thán.
Chỉ đến khi nàng lấy thân mình hiến tế, thế gian mới trở lại bình yên.
Hậu thế tôn vinh nàng là Thánh Nữ, và câu chuyện về mối tình si của ba vị đại năng dành cho nàng được truyền tụng như một giai thoại.
Giá như ta chỉ là người nghe truyện, có lẽ cũng sẽ rung động mà rơi một vài giọt lệ.
Đáng tiếc, không.
Ta là một trong những nạn nhân của câu chuyện đó.
Chồng ta là một trong vạn người chết dưới kiếm của Ma Tôn.
Trên đường chạy loạn, ta từng được một giao nữ cứu giúp, rồi lại tận mắt chứng kiến cô ấy bị bắt sống, bị móc đi viên giao châu quý giá trên người.
Và trong trận đại chiến ấy, thân thể ti tiện của ta cũng hóa thành tro bụi.
Tin xấu: Ta chết rồi.
Tin tốt: Ta trùng sinh rồi.
Tin trớ trêu hơn cả: Ta mang theo toàn bộ ký ức của vị Thánh Nữ Bạch Nguyệt Quang kia.
Và tin trớ trêu nhất: Những kẻ ngày xưa gây ra thảm họa ấy... giờ đây lại nhầm ta chính là nàng.