Hạ Quan Lan bế lấy Phù Huỳnh, đôi chân vững vàng lướt qua những tảng đá vỡ vụn và cành cây khô dưới đất, không hề bị ảnh hưởng chút nào. Dáng người hắn vẫn ổn định, bước chân nhanh nhẹn mà không hề rối loạn.
Phù Huỳnh rất nhẹ, đến mức nằm trong vòng tay hắn mà như không có chút trọng lượng nào, nhẹ đến đáng sợ.
Ninh Tùy Uyên đi sát bên cạnh, chỉ chậm hơn nửa bước. Trên vai hắn còn vác thêm Bích La đang hôn mê bất tỉnh. Ánh mắt hắn lơ đãng liếc về phía bên này.
Nhưng nửa thân người của Hạ Quan Lan che khuất, hắn chỉ có thể nhìn thấy một góc khuôn mặt và chiếc cằm gầy của nàng.
Không rõ viên thuốc có hiệu quả hay không, nhưng đã qua một quãng thời gian mà nàng vẫn không có động tĩnh gì. Nghĩ đến đây, Ninh Tùy Uyên không khỏi cảm thấy bực bội.
Khi sắp ra khỏi rừng, Phù Huỳnh cuối cùng cũng có dấu hiệu tỉnh lại.
Vết thương ở bụng lúc này mới bắt đầu đau lên, cơn đau như những mũi kim len lỏi, khiến nàng khẽ rít một hơi. Đôi mắt hé mở, đập vào mắt là bóng trăng treo ngược trên bầu trời, gió đêm vội vã lướt qua bên tai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play