Phù Huỳnh cũng không rõ mình đã mê man bao lâu.
Khi tỉnh lại, nàng thấy mình đang ở trong một khu rừng khô héo, ẩm lạnh. Vừa mới mở mắt, đầu óc còn chưa kịp xoay chuyển, thì Bích La đã lạch bạch chạy đến bên cạnh, vui mừng chọc chọc vào mặt nàng.
“Ngươi tỉnh rồi?”
Phù Huỳnh khẽ “ừ” một tiếng, tiếp tục quan sát xung quanh.
Bầu trời tối đen, có lẽ đã về đêm. Trước mặt là một đống lửa trại đang bập bùng cháy. Đối với Bất Hư Châu, phương thức sưởi ấm thế này quả thật quá mức nguyên thủy, khiến nàng ngẩn ra một lúc.
“Đây là đâu?” Giọng nàng khô khốc, chỉ một câu ngắn ngủi đã kéo động vết thương, khiến nàng không nhịn được mà cúi xuống ho khan. Trận ho này lại như đổ thêm dầu vào lửa, cơn đau xé thịt lan ra khiến mồ hôi lạnh túa đầy trán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT