Trời đang nắng gắt thì mây đen ùn ùn kéo tới, chỉ vài phút sau mưa như trút nước. Đường đất lầy nhão, Mei vừa đi vừa kéo mũ trùm che mặt, nhưng gió quất mạnh khiến áo choàng mỏng ướt sũng, dính sát vào người, từng đường cong hiện rõ.
— Nhanh vào kia! — Lucian chạm nhẹ vào lưng cô, chỉ về một mái chòi bỏ hoang ven rừng.
Cả ba chạy vội vào trong. Chòi nhỏ, chỉ vừa đủ chỗ cho ba người đứng sát nhau, mưa bên ngoài dội xuống mái lá ầm ầm. Không gian chật hẹp khiến Mei lùi lại, nhưng phía sau là vách gỗ lạnh, phía trước là Ian với ánh mắt dồn nén, còn bên hông là Lucian đang đưa tay vắt nước từ tóc.
Áo ướt bết vào da khiến Mei thấy rõ ánh mắt cả hai lúc nhìn cô — vừa khó chịu vì lo cô cảm lạnh, vừa… không thể rời đi.
Ian tiến một bước, bàn tay nâng cằm cô:
— Em lạnh không? — Giọng trầm khàn, hơi thở nóng khiến Mei muốn né tránh nhưng không thể.
Lucian chặn ngang, kéo chiếc áo choàng của mình quấn quanh cô, ánh mắt dịu dàng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play