“ A Ha Ha Ha sảng sảng, bay nhanh hảo vui vẻ sao.”
Trên kiếm là một thiếu niên anh tuấn, và một thiếu nữ thanh tú, thiếu niên cười ha hả tốc độ phi kiếm cực nhanh.
“Ân, hảo sướng, hảo sảng a, bay nhanh lên, nhanh nữa lên a, nào hãy thử thách giới hạn bản thân nào.”
“Hảo hảo, liền cho ngươi xem thực lực kiếm của ta.”
Nói rồi Mộ Trầm phi nhanh cực tốc bay thẳng, xong lên phía trước. Các tán tu phía dưới nghe thấy tiềng cười lớn, không khỏi tò mò ngẩn đầu lên, thấy hai người trẻ tuổi đang...cười như điên?, chạy như bị ma đuổi?.
“ Này nhưng là đang làm gì a, vội đi đầu thai sao, vẫn là tà tu tái xuất giang hồ, chuẩn bị xâm chiếm tu chân giới?.”
“ giới trẻ thời nay thật là biết chơi, vô lo vô nghĩ chẳng biết hiểm nguy ngoài kia, haz thật tội nghiệp.”
“Này hai người nhìn cũng đàng hoàng, vậy mà não có vần đề?, thật là đời người được này mất kia.”
“ Các ngươi nhìn trang phục của thiếu niên kia, có thấy quen không, hình như là trang phục của đệ tử Nguyệt Nhật tông.”
“ Ngươi nói ta mới để ý, quá ra đệ tử Nguyệt Nhật tông là thế này à chậc chậc chậc.”
Bên phía Mộ Trầm và Diệp Mộng Kiều vẫn đang phi kiếm với tốc độ siêu nhanh và....
“A A A ngươi dừng lại, phanh lại ngay, tiêu rồi tiêu rồi, sắp đụng vào rồi AAAA.” Diệp Mộng Kiều la oai oái đầy sợ hãi.
“ AAAA người nghĩ ta không muốn dừng sao, chính là dừng không được, mất kiểm soát rồi AAA.” Mộ Trầm khóc không ra nước mắt, giọng điều run run.
“ RẦM ” kiếm phi thẳng về phía trước và hai người té ngã, khi trước còn cười, giây sau liền...khóc?, kiếm phi nhanh đâm thẳng vào bảng tên Vạn kiếm tông, còn Diệp Mộng Kiều và Mộ Trầm té đập thủng một lỗ trên sân người ta.
Trước ánh mắt ngỡ ngàng, bật ngờ của mọi người, Diệp Mộng Kiều, và Mộ Trầm phủi sạch bụi bẩn trên y phục, tạo dáng cool ngầu, họ an toàn!.
Vạn Kiếm tông đại trưởng lão ngơ ngác vài giây, ngay sau đó liền bừng tỉnh, ông máu nóng dâng lên não, hùng hùng hổ hổ, đi về phía hai người đang không hay biết gì kia.
“ Mộ Trầm, con nha đầu kia, không biết có việc gì mà hai vị lại đại giá quan lâm, tới Vạn Kiếm tông ta chơi vậy, là muốn khiêu chiến với tông ta sao.”
Mộ Trầm thấy đại trưởng lão Vạn Kiếm tông liền biết, xong rồi, mình gây họa rồi, hắn vội vàng giải thích.
“ Trưởng lão nói quá rồi, ta không có ý đó.”
“Ồ”
“ không có ý đó!, không phải khiêu chiến vậy là khiêu khích chăng vẫn là kinh thường tông ta, có ý kiến với tông ta.”
“ không dám.” Mộ Trầm tiếng nhỏ như muỗi kêu,đầu cúi thấp, không dám nhìn vị này đại trưởng lão, một bên Diệp Mộng Kiều cũng đi theo cúi đầu, không dám ngẩng đầu lên.
“ KHÔNG DÁM, ngươi không dám, ta con mẹ nó thấy các ngươi, hai người quá dám luôn ấy chứ.”
“ không dám mà phá nát bảng tên Vạn Kiếm tông ta, không phải là muốn giẫm lên mặt chúng ta, mà chà đạp dưới đất sau, không dám mà đập thủng một lỗ trước cửa sân tông môn ta sau.”
“ bồi thường, phải bồi thường, ta không cần ngươi làm sao, hôm nay nhất định Nguyệt Nhật tông phải cho lời giải thích, và bồi thường tổn thất cho ta, nếu không hôm ta liền đánh gãy chân các người.”
Bên Tào trưởng lão đang cùng Tề Du chiêu mộ đệ tử, nhận được truyền tin của đại trưởng lão bên Vạn Kiếm tông, ông không khỏi nhíu mày đầy nghi hoặc, hôm nay là ngày chiêu sinh đệ tử của các tông môn, hắn không lo chiêu mộ đệ tử gọi ông làm gì.
Vừa chấp nhận liên kết với ngọc giản, ông nhanh chóng nhận được một tràng lời chửi xối xả, ba chấm!. Ông ngơ ngác, đệ tử thân truyền Tề Du đứng bên cạnh cũng ngơ ngác, ủa ba chấm vụ gì vậy, sao ông lại bị chửi tới máu chó đầy đầu thế này, hình như bên kia ông ta còn chửi cả Mộ Trầm nữa thì phải?.
Sao một hồi bình tĩnh và sắp xếp lại mọi chuyện Đại trưởng lão nói, Tào trưởng lão cuối cùng cũng hiểu chuyện gì, Hóa ra là tên nghịch đồ Mộ Trầm bày trò, quậy phá, gây ra chuyện lớn rồi!, ông choáng váng, ông đau tim, thằng nhóc này một ngày không gây chuyện, nhưng là chịu không được?.
không còn cách nào khác, ông đành phải đi qua Vạn Kiếm tông đón thằng ngịch đồ phá phách đó về, Tề Du thấy thú vị cũng diện cớ đi theo xem trò vui.
“Đại trưởng lão bình tĩnh, có gì từ từ nói chuyện, à không, chùng tôi sẽ bồi thường, chắc chắn sẽ bồi thường, còn về thằng nhóc này ông cũng biết nó hay phá phách, gây họa khắp nơi, chúng tôi về sẽ dạy dỗ nó khi về tông, nhất định cho các ngươi một cái công đạo.”
“Hừ, nói thì hay lắm ta làm sao biết các ngươi có nói thật hay không.”
Tào trưởng lão liên tục xin lỗi cùng đưa ra giá bồi thường, cười ngượng mà dập hỏa cho đại trưởng lão bớt giận, đùa à, ai đời đi phá người ta tông, lại còn đập ngay bảng tên người ta chứ, đây chẳng khác gì giẫm đạp mặt nhân gia người xuống đất, hung hăng chà đâu, bị chửi vậy là may rồi, nếu không đổi người đứng đây là trưởng môn, nói không chừng liền nhất kiếm chém chết đâu.
Ồn ào một hồi, cuối cùng cũng xử lý xong mọi chuyện, Cát Linh ngũ đệ tử thân truyền của Vấn Kiếm tông, đi theo đại trưởng tuyển chọn đệ tử, nãy giờ không lên tiếng, nhìn chằm chằm bốn người Tào trưởng lão dời đi, không khỏi suy nghĩ nhiều.
Nàng biết đệ tử thân truyền Mộ Trầm này sẽ đi khắp nơi khiếu chiến đệ tử các tông cùng tán tu, nhưng không nghĩ hắn lại như vậy gan to bằng trời, lại đi phá tới rồi bảng tên, cùng sân tông môn mình, thật là hết nói nổi.
“ Ngươi cái tên tiểu quỷ thúi, hơi nữa về liền vào cấm địa cho ta.”
“ Vâng trưởng lão.” Mộ Trầm yểu xìu nói, nhín hắn như chú cún con làm sai truyện bị chủ bắt phạt vậy, Diệp Mộng Kiều thấy tội vỗ vỗ lưng hắn an ủi, trao chút tình bằng hữu.
Tề Du bên cạnh không khỏi châm chọc, “ tiểu sư đệ, đệ thật biết gây chuyện nha~, trong một ngày không có đệ liền thật là yên bình nha~”
“ này ngươi không nói cũng không ai nói ngươi câm, ngươi và nhị sư huynh toàn chỉ biết bắt nạt ta.” Mộ Trầm uất ức, lớn tiếng cãi lại, dáng vẻ đầy sự không phục.
Diệp Mộng Kiều chó con xù lông rồi?
Tào trưởng lão không muốn nhìn tên Mộ Trầm, khiến người khác bực mình này, liếc mắt nhìn Diệp Mộng Kiều “Ngươi đi theo bọn ta làm cái gì?”
Diệp Mộng Kiều tha thiết, thành khẩn nói: “Ta muốn bái nhập Nguyệt Nhật tông các ngươi.”
Tào trưởng lão: “. . .” máu dồn lên não, tức điên? ta nhìn ngươi là đang cố ý chọc tức ta.
Tề Du nhìn với ánh mắt khen ngợi,cười cười không nói, ánh mắt ánh lên vẻ Trâu, thật trâu a, ngươi thật dũng cảm a, vậy mà còn tâm tình triêu chọc Tào trưởng lão tức giận.
Diệp Mộng Kiều.....?
Làm gì a, nàng nhưng là thật lòng muốn gia nhập Nguyệt Nhật tông a.