Mộng Ảnh Cấm Giới
Trong không gian mờ sương, mùi đàn hương thấm sâu vào da thịt. Ánh sáng đỏ từ những chiếc đèn cung đình tỏa xuống mặt hồ nước nóng tạo nên một khung cảnh như mộng như thực. Không có lối ra. Không có thời gian. Chỉ có nàng và… hắn.
Thanh Tâm bị trói hai tay dang sang hai bên, sợi xích bạc khảm ngọc lấp lánh ma văn cổ ngữ phát ra ánh sáng nhàn nhạt, tỏa một làn khí lạnh. Trên người nàng là một bộ y phục mỏng nhẹ tựa như sương mù, ôm sát lấy thân thể thanh mảnh, gần như không thể che giấu sự mềm mại nữ tính đang run rẩy vì hơi nước nóng cùng ánh mắt đang nhìn chằm chằm nàng.
Phía dưới hồ, Dạ Uyên đang ngồi trong nước, mái tóc đen dài ướt đẫm, thả trôi theo dòng nước nóng. Đôi mắt hắn không còn là đôi mắt của Lục Lăng – mà là thứ ánh nhìn mang theo sức nặng của vạn năm tịch mịch, của yêu, hận, và chiếm hữu.
“Ngươi không thể giam giữ ta mãi được.” – Giọng Thanh Tâm nghẹn lại, nhưng ánh mắt vẫn đầy kiên định.
“Ta không giam giữ nàng,” – hắn cười nhẹ, giọng nói vừa dịu dàng, vừa đáng sợ – “ta chỉ đang… giữ lại thứ thuộc về ta.”
Dạ Uyên chậm rãi đứng lên từ lòng hồ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT