Uông Bình trông rất đẹp trai, ngay cả khi cậu ấy quấn chiếc áo khoác dày cộp chạy đi chạy lại, tóc bị gió thổi bay lòa xòa như tổ quạ, trông vẫn giống một cảnh quay trong một bộ phim lãng mạn.
Quý Tẩu nhìn một lúc, không kiềm được lấy điện thoại ra, chụp một bức ảnh Uông Bình đang đắp người tuyết. Anh cúi đầu xem ảnh.
Trong ảnh, Uông Bình đang đẩy quả cầu tuyết chạy, ánh đèn cam chiếu sáng khóe miệng cong lên của cậu, trông có chút trẻ con.
Quý Tẩu cảm thấy cảnh tượng này thật ấm áp.
Thật ra, cảnh tượng như thế này ở Đông Bắc có thể thấy hàng năm vào mùa đông, nhưng cũng giống như người miền Nam hiếm khi được nhìn thấy tuyết, một khung cảnh đơn giản như thế này, đối với Quý Tẩu, cũng đã phải đánh đổi nhiều thứ mới có được.
Uông Bình lăn xong phần đầu người tuyết lên, nhặt thêm một vài viên đá và chiếc lá để làm mắt, mũi, tay.
Khi mọi thứ đã hoàn thành, Uông Bình đứng trước người tuyết, bặm môi và cau mày đánh giá nó một cách không hài lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT