Giọng Uông Bình nói câu đó không lớn, nhưng trong đêm lại truyền đi rất xa, Quý Tẩu nghe rõ mồn một.
Quý Tẩu không chỉ nghe rõ giọng của Uông Bình mà còn nghe thấy tim mình “cách” một tiếng, đập điên cuồng.
Quý Tẩu nhìn chằm chằm Uông Bình, trong mắt là một loại ham muốn sắp không kìm được.
Anh nhấc chân, chầm chậm dịch một bước về phía Uông Bình. Tay anh nắm chặt thành quyền run rẩy, dường như đang cố kìm nén điều gì đó.
“Ha ha.” Uông Bình cảm thấy cục tuyết vừa cầm trong tay tan ra, vỗ vỗ tay ướt, rồi hát một cách “say đắm” với Quý Tẩu, “Anh cười thật là đẹp! Giống như một bông hoa mùa xuân ấy ~”
Quý Tẩu: “…”
Khoảnh khắc Uông Bình cất tiếng hát bài hát “thần thánh” trên Douyin, Quý Tẩu lập tức tỉnh táo hơn một chút, anh thở ra một hơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT