"... Hả?” Uông Bình say đến mơ mơ màng màng, không nghe rõ lời Quý Tẩu nói. Cậu ngơ ngác mở đôi mắt long lanh nước, chớp chớp nhìn Quý Tẩu.
“Không có gì đâu.” Quý Tẩu cười, gắp một miếng bánh ngọt cho Uông Bình. “Ăn chút bánh ngọt cho đỡ khó chịu nhé.”
Mặc dù quán thịt nướng này nấu không ngon, nhưng đồ ngọt thì lại rất ổn.
Uông Bình sau đó không uống rượu nữa, lại được Quý Tẩu đút cho ít bánh ngọt và Coca, khi ra khỏi quán, anh đã tỉnh rượu bớt được một chút.
Hai người đi bộ từ khu ẩm thực dưới mái vòm ra đến lối vào. Vừa thò đầu ra, Uông Bình đã cảm nhận được một bông tuyết nhỏ xíu đậu vào đuôi tóc.
Uông Bình đến từ Tứ Xuyên, miền nam ít khi có tuyết, sau này mới đến miền bắc lập nghiệp, nhưng đến giờ nhìn tuyết vẫn cảm thấy mới mẻ.
Uông Bình và Quý Tẩu bước ra khỏi mái vòm, một chân dẫm vào tuyết. Tuyết mềm xốp như kẹo bông gòn, dẫm xuống là tạo thành một cái hố sâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT