Hôm sau, Diệp Quốc Hoa cùng Dịch Mộng đến Thập Sát Hải tụ họp với mọi người.

Sau khi chào hỏi qua lại, họ phát hiện bên cạnh Tiếu Xuân Sinh còn có một cô gái xinh đẹp lạ mặt.

"Đây là bạn của tôi, Hạ Hồng Linh." – Tiếu Xuân Sinh giới thiệu. Mọi người đều vui vẻ bắt chuyện làm quen với Hạ Hồng Linh.

Đến sân trượt băng, Diệp Quốc Hoa kéo tay Dịch Mộng cùng đi trượt. Chưa được bao lâu, anh đã bắt đầu giở trò, khẽ kéo tay cô. Thấy Dịch Mộng không phản đối, khóe miệng anh cong lên, trong lòng có chút đắc ý.

Dạo gần đây, Dịch Mộng đã suy nghĩ kỹ càng. Diệp Quốc Hoa muốn theo đuổi thì cứ để anh ấy theo đuổi. Dù sao cô cũng xác định sẽ kết hôn, mà nếu là anh thì cô cũng không thấy phản cảm.

Hai người trượt một hồi lâu, Diệp Quốc Hoa dè dặt mở lời: "Em đồng ý làm người yêu của anh không?"

Nhìn ánh mắt đầy mong chờ của anh, Dịch Mộng khẽ gật đầu.

"Tuyệt thật!!!"

Thấy mấy người xung quanh nhìn về phía họ bằng ánh mắt “thằng ngốc si tình”, Dịch Mộng vỗ một cái vào người anh, nhỏ giọng: "Anh làm gì mà hét to thế?"

Diệp Quốc Hoa chỉ cười toe toét, không hề thấy xấu hổ. Nhìn vẻ mặt tươi như hoa của anh, Dịch Mộng xấu hổ kéo anh đến ngồi xuống ghế: "Anh vui tới mức vậy sao?"

Diệp Quốc Hoa nâng mặt cô lên, nhìn vào đôi mắt sáng lấp lánh: "Đây là chuyện khiến anh vui nhất từ trước đến giờ."

Dịch Mộng đỏ mặt, nhanh chóng gỡ tay anh ra: "Nhiều người đang nhìn đấy, giữ ý một chút."

Diệp Quốc Hoa: "Thế người ta yêu nhau thì không được tự nhiên trước công chúng à?"

Dịch Mộng trừng mắt: "Mơ đẹp!"

Anh biết mình đang mơ thật, nhưng giấc mơ này đã ấp ủ từ lâu rồi. Tuy hơi tiếc vì còn chưa cưới mà đã dính nhau, nhưng anh cũng chẳng ngại được thêm tí “lợi tức”.

Dịch Mộng chỉ tay ra phía xa: "Có phải đám kia đang gây chuyện với Xuân Sinh không?"

Diệp Quốc Hoa nhìn theo, đúng là Tiếu Xuân Sinh với Hoành Quân đang bị một nhóm người vây quanh. Rõ ràng là đang bắt nạt. Anh định đứng dậy xông tới giúp.

Dịch Mộng giữ lại: "Gặp bọn lưu manh thì cách tốt nhất là báo công an."

Diệp Quốc Hoa nghe cũng thấy hợp lý. Bao nhiêu người như vậy, anh có nhào vào cũng chỉ tổ bị ăn đòn. Thế là anh quay người chạy tới đồn công an ở ngay bên đường.

Thấy Quách Hắc Tử bị công an mắng cho một trận, Diệp Quốc Hoa quay về đề nghị: "Trời lạnh thế này, để tớ đãi mọi người đi ăn lẩu dê!"

Cả nhóm kéo đến quán lẩu dê. Diệp Quốc Hoa ra quầy đặt đồ ăn rồi quay lại ngồi cạnh Dịch Mộng.

Trần Hoành Quân đột nhiên hỏi Hạ Hồng Linh: "Cậu quen đám Quách Hắc Tử đúng không?"

Hạ Hồng Linh sững lại một giây, mắt đỏ hoe, liếc nhìn Tiếu Xuân Sinh rồi lắc đầu lí nhí: "Không, tôi không quen."

Tiếu Xuân Sinh thấy cô tội nghiệp liền quay sang đánh nhẹ Hoành Quân: "Này, cậu nói gì kỳ vậy!"

Thấy thế, Hoành Quân cũng không nói thêm nữa. Cậu vốn nghi đám kia giành mũ của mình là do Hạ Hồng Linh, nhưng Xuân Sinh bị sắc đẹp làm mờ mắt, lại không nhận ra điều đó.

Không khí có phần trầm xuống. Tiếu Xuân Sinh hỏi lớn: "Bác chủ quán, đồ ăn xong chưa ạ?"

Chủ quán đáp: "Xong rồi, xong rồi."

Khi lẩu được dọn ra, cả nhóm bắt đầu ăn uống vui vẻ.

Diệp Quốc Hoa thấy Dịch Mộng chỉ ăn canh, liền gắp cho cô một miếng gan dê: "Đừng chỉ uống canh, nếm thử gan dê đi, hợp khẩu vị của em lắm."

Thấy anh lại định gắp đồ ăn, Dịch Mộng vội ngăn lại: "Em không đói, chén canh này còn chưa chắc uống hết."

Diệp Quốc Hoa cười: "Không sao, em nếm thử thôi. Canh không uống hết thì để anh uống."

Dịch Mộng thấy mọi người đang liếc nhìn hai người, mặt liền đỏ lên: "Thôi, nhiều người nhìn lắm, mất vệ sinh nữa."

Diệp Quốc Hoa chẳng những không ngại mà còn cười lớn: "Em còn để ý chuyện đó? Hồi tiểu học anh ăn cơm thừa của em bao nhiêu lần rồi đấy!"

Dịch Mộng: "..."

Hạ Hồng Linh hỏi nhỏ: "Hai người đang yêu nhau thật à?"

Diệp Quốc Hoa: "Ha ha, Hạ Hồng Linh đúng là có con mắt tinh đời!"

Mọi người thầm nghĩ: “Cậu làm rõ như thế, không nhận ra mới lạ đấy!”

Ăn xong, ai về nhà nấy. Diệp Quốc Hoa kéo tay Dịch Mộng, rủ đi xem phim.

Trong rạp chiếu phim, thấy Dịch Mộng đang chăm chú xem, Diệp Quốc Hoa lén đưa tay qua, nắm lấy tay cô. Khi mười ngón tay đan vào nhau rồi, anh mới yên tâm ngồi yên xem tiếp.

Xem xong phim thì trời đã tối. Trên đường đưa Dịch Mộng về, gần đến nhà, Diệp Quốc Hoa bỗng dừng xe ở một góc khuất.

Dịch Mộng hỏi: "Còn chưa đến nhà mà?"

Diệp Quốc Hoa kéo cô vào góc tối, một tay ôm eo, tay kia giữ lấy cổ cô, cúi đầu hôn lên môi cô. Hôn mãi không dứt, thấy cô không chịu hé miệng, anh khẽ thì thầm: "Ngoan nào, mở miệng ra đi."

"A!" – Dịch Mộng bóp mạnh eo anh một cái: "Buông ra, hôm nay mới là ngày đầu tụi mình yêu nhau đó."

Dù đau, Diệp Quốc Hoa vẫn không buông tay, tiếp tục ôm eo cô: "Anh nghĩ về chuyện này lâu lắm rồi, không phải mới hôm nay đâu."

Dịch Mộng đỏ mặt, đẩy anh ra rồi quay đầu chạy về nhà.

Diệp Quốc Hoa biết hôm nay mình hơi quá trớn, lặng lẽ đẩy xe đạp theo sau, nhìn đến khi cô vào tới tứ hợp viện mới quay xe đi tìm Xuân Sinh.

Đến nhà Tiếu Xuân Sinh, chào hỏi Tiếu Diễm xong, cậu vào phòng tìm bạn.

Mở cửa ra đã thấy Xuân Sinh đang giấu thứ gì đó vào trong kệ sách.

"Cậu giấu gì đấy?"

Tiếu Xuân Sinh thở phào nhẹ nhõm: "Tớ tưởng là chị tớ."

Diệp Quốc Hoa cầm tập sách trên bàn, rút ra một cái kẹp sách có tên: "Hạ Hồng Linh."

Tiếu Xuân Sinh giật mình: "Sao cậu biết?"

Diệp Quốc Hoa cười toe: "Dễ đoán lắm. Nhìn cái phản ứng chột dạ của cậu là biết ngay, cái kẹp sách này chắc chắn là của người cậu thích."

Tiếu Xuân Sinh nhìn vẻ mặt hớn hở của cậu, thở dài: "Cậu biết cậu giống gì không?"

Diệp Quốc Hoa nhướng mày: "Giống người yêu của Dịch Mộng chứ gì!"

Tiếu Xuân Sinh: "Không, giống con hổ động dục thì có!"

Diệp Quốc Hoa ngồi thẳng dậy, ngượng ngùng hỏi: "Lộ rõ thế à?"

Tiếu Xuân Sinh gật đầu: "Rất rõ luôn đấy!"

Diệp Quốc Hoa lại nằm dài trên ghế: "Biết sao được, không kiềm chế nổi."

"Nhìn ra rồi."

Rồi cậu nghiêm túc: "Xuân Sinh, tớ nghĩ Hạ Hồng Linh có thể quen biết với đám Quách Hắc Tử."

Tiếu Xuân Sinh nhíu mày: "Sao cậu cũng nói vậy?"

"Không phải tớ nói bừa. Hôm nay lúc đám kia nhìn Hạ Hồng Linh, rõ ràng là có quen biết. Mấy cô gái trong nhóm đó nhìn cô ấy rất khác lạ. Tớ thấy vụ giành mũ chỉ là cái cớ, tụi nó muốn gây sự với cậu đấy. Cẩn thận chút."

Tiếu Xuân Sinh thấy cậu lo lắng cho mình, gật đầu nghiêm túc.


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play