Buổi tối, Lê Dĩnh thấy Đỗ Á Phương ngủ, liền không chờ được mà hỏi ra câu hỏi mình đã giấu trong lòng suốt cả ngày.
"Mẹ, hôm nay sao mẹ lại khen Đỗ Á Phương trước mặt mọi người vậy? Như vậy chẳng phải là đúng ý cô ta rồi sao?"
Vạn Tú Trân cười, hỏi lại: "Con cảm thấy mẹ là chiều ý cô ta?"
Lê Dĩnh gật đầu.
"Nhưng mẹ thì không nghĩ vậy, ngược lại, mẹ cảm thấy sau này Đỗ Á Phương vì danh tiếng tốt của mình, còn phải tiếp tục làm việc cho mẹ. Nếu một ngày nào đó nó không làm, thì nó sẽ không còn là người con dâu hiếu thảo trong miệng mẹ nữa."
Vạn Tú Trân cười, nụ cười ấy trong mắt Lê Dĩnh có vẻ vô cùng bí ẩn.
Lê Dĩnh lúc này mới hiểu ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT