Đời này, mặc dù xuyên không thành một người bình thường nhưng lại một lần nữa cảm nhận được tình mẫu tử. Sự quan tâm ấm áp này làm nàng vô cùng cảm động, cả người như ngâm trong suối nước nóng, ấm áp vô cùng.
Lê Dĩnh và Vạn Tú Trân nói chuyện một lát sau thì Đỗ Á Phương cùng cậu thanh niên giúp cô ta gánh nước đi vào sân.
"Tiểu Nhị, cậu cứ để ở đây là được rồi." Đỗ Á Phương cười nói.
Cậu thanh niên đáp: "Thím à, để tôi đổ nước vào lu luôn cho thím nhé."
Đỗ Á Phương hơi ngượng ngùng nói với cậu ta: "Phiền cậu quá."
Cậu thanh niên cười ha ha đáp: "Có gì đâu? Tôi đã nói rồi mà, A Phương thím đừng khách sáo với tôi như vậy."
Trong phòng, Vạn Tú Trân nghe thấy tiếng động, đôi mắt híp lại, sau đó lại khôi phục vẻ hiền từ, hòa nhã thường ngày. Bà mở cửa phòng, đi ra sân, nói với cậu thanh niên: "Tiểu Nhị, là cháu gánh nước giúp chúng ta à, cảm ơn cháu nhiều lắm. Chờ Kiến Thanh nhà bác về, bác phải bảo nó mời cháu uống rượu mới được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT