Đỗ Á Phương hung hãn nói, “Đây là tại các người ép tôi, bị mẹ cô ép, bị cả nhà họ Lê các người ép. Chính các người đã có lỗi với tôi, nên việc tôi trả thù là chuyện hiển nhiên.”
“A, cô đang trắng trợn đổi trắng thay đen đấy à?” Lê Dĩnh hỏi lại, “Người nhà họ Lê chúng tôi đã có lỗi với cô từ lúc nào? Ngược lại thì có, ngay từ khi cô bước chân vào nhà tôi, cô đã nhìn tôi không vừa mắt, rồi sau lưng nói xấu mẹ tôi!”
Lê Dĩnh không muốn tranh luận với một người có nhân cách vặn vẹo như vậy nữa, vì điều đó chẳng có ý nghĩa gì cả, chỉ phí thời gian của cô mà thôi.
Trong cái tiết trời mùa đông băng giá này, tay chân Lê Dĩnh đã sớm bị lạnh cóng. Điều cô muốn làm nhất lúc này là cuộn tròn trong chiếc chăn ấm áp trên giường, uống một cốc sữa mạch nha. Ấm áp thế không tốt hơn sao? Cần gì phải tranh cãi với một kẻ thiểu năng ở đây?
Thế là Lê Dĩnh quay đầu lại nói với Bùi Nghị, “Tiểu đội trưởng Bùi, anh trói cô ta và gã đàn ông này lại với nhau, rồi đưa họ đến đồn công an đi.”
Đỗ Á Phương mặt hoảng sợ kêu lên, “Không, tôi không muốn bị trói cùng với hắn ta.”
Đỗ Á Phương cố ý chọn cho Lê Dĩnh một gã đàn ông bẩn thỉu, bệ rạc, nên cô ta không hề muốn kề sát với lão Vương. Cô ta lo lắng rận trên người lão Vương có thể bò sang người mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play