Bùi Nghị vội vàng an ủi Lê Dĩnh, “Cô cứ yên tâm, lúc đó tôi đã trói cô ta vào gốc cây, đảm bảo sẽ không để cô ta chạy thoát đâu.”
Lê Dĩnh ngạc nhiên hỏi, “Anh dùng cái gì để trói vậy?”
Bùi Nghị trả lời, “Chiếc khăn quàng cổ Đỗ Á Phương mang.”
“À, ra là vậy.”
Bùi Nghị cảm nhận được hơi thở rất nhẹ của Lê Dĩnh phả vào cổ mình, trong khoảnh khắc đó, lòng anh vô cùng sung sướng! Anh ước gì con đường về vô cùng dài, nhưng thật đáng tiếc, dù Bùi Nghị có luyến tiếc đến đâu, con đường này cuối cùng cũng có lúc đến đích.
“Tiểu đội trưởng Bùi, phía trước là thôn chúng tôi, anh thả tôi xuống ở đây là được.” Lê Dĩnh nói từ phía sau.
“Được rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play