Ngay khi Bùi Nghị định nói chuyện, anh ấy liếc thấy bên ngoài trời đang đổ tuyết. Những bông tuyết như lông ngỗng, dưới làn gió bắc thổi quét, bay lượn nhảy múa, cuối cùng rơi xuống mặt đất.
“Tuyết rơi rồi.” Bùi Nghị quay đầu lại nói với Lê Dĩnh.
“Nha, tuyết rơi!” Lê Dĩnh vô cùng kinh ngạc chạy đến bên cửa sổ, nhìn bên ngoài một màu trắng xóa, vui vẻ nói: “Đây là lần đầu tiên em thấy tuyết rơi năm nay!”
Lê Dĩnh tốt nghiệp mùa hè năm nay xong thì đến đoàn văn công, nơi đoàn văn công đóng quân có khí hậu nóng bức, nghe người dân bản địa nói rất ít khi tuyết rơi. Trước đây ở đoàn văn công cũng có tuyết rơi, nhưng tiếc là, lúc đó đang là buổi tối, mọi người đều đã ngủ, Lê Dĩnh cũng không nhìn thấy.
Sau khi cô ấy về nhà, tuy quê nhà đã được tuyết trắng bao phủ, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên cô ấy thấy cảnh tuyết đang rơi.
Lê Dĩnh thử đề nghị: “Chúng ta ra ngoài ngắm tuyết nhé?”
Bùi Nghị vui vẻ nói: “Được, chúng ta cùng nhau ra ngoài.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT