Tô Cùng mím chặt môi, nhìn về phía Thẩm Anh phía sau. Nàng dường như cũng nhận thấy vận mệnh của mình đã định như vậy, muốn khóc lúc này cũng không khóc được. Nước mắt mới vừa rồi đều đã chảy gần hết. Nàng chỉ bĩu môi chịu đựng khóc lóc tiến lên đưa cho Thẩm Đăng Tinh một nửa củ khoai lang đỏ, cầm một nửa của mình ngồi xổm bên cạnh chân Bạch Thiên Cảnh vừa nức nở vừa ăn khoai lang đỏ.
Bạch Thiên Cảnh: “...”
Hắn ôm Thẩm Đăng Tinh đứng lên, không nói một lời, xoay người trở về phòng. Những người khác cũng không dám nói chuyện, Tấn Hề uống xong trà dứt khoát cầm quạt của mình nghịch. Tô Cùng thấy hắn giữa mùa đông mà còn nghịch quạt, muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn là đi an ủi em gái Anh Nhi của mình.
Trong phòng ngủ, Thẩm Đăng Tinh thấy Bạch Thiên Cảnh trở tay khóa cửa lại, động tác nhanh chóng lấy ra một quyển sổ nhỏ cùng giấy bút, xoẹt xoẹt viết xuống mấy chữ, đặt trước mặt Thẩm Đăng Tinh.
— Cậu muốn quản chuyện này sao?
Cậu gãi gãi đầu, nhận lấy cây bút còn mang theo hơi ấm của hắn viết xuống một câu, đưa tới trước mặt hắn.
— Ta là người câm, còn ngươi thì không phải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT