Bạch Diễn lớn rất nhanh, trước khi cái rét tháng ba đến đã lớn lên thành bộ dáng đứa trẻ bảy tám tuổi. Vì cái rét tháng ba tới quá nhanh, lại làm người ta có cảm giác mùa đông này thật dài.
Bạch Thiên Cảnh đã sớm đoán trước được tốc độ lớn lên của Bạch Diễn, đã chuẩn bị sẵn quần áo cho hắn. Lúc này Bạch Diễn mặc chiếc áo dài màu xanh lam nhỏ ngồi trước cửa đọc sách. Bên hông quần áo cộm lên một khối, không cần nghĩ cũng biết ai đã chui vào trong đó. Bạch Thiên Cảnh đi ngang qua vài lần muốn nhắc nhở con trai, nhưng con trai vừa ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn qua quá mức thuần lương, làm hắn phải nuốt lời muốn nói vào trong.
Bạch Diễn và tiểu Thập Nhất, quả thực là kẻ muốn cho, người muốn nhận. Chỉ là mỗi lần sờ xong tiểu Thập Nhất, bộ dạng nghiêm túc rửa tay của Bạch Diễn luôn làm cậu tức đến "ngao ngao" kêu.
Cậu lại không dơ! Mỗi ngày đều có cha và ca ca tỉa lông cho! Vì sao mỗi lần đều phải rửa tay!
Rõ ràng là tiểu hồ ly thơm tho mà!
Mỗi khi đến lúc này, hai người vừa nãy còn chơi đùa vui vẻ liền biến thành đối thủ một mất một còn. Luôn kết thúc bằng việc tiểu Thập Nhất dùng sức cắn vạt áo Bạch Diễn rồi vứt đầu ra cho hả giận. Không lâu sau hai người lại không hề có khúc mắc mà ngồi chơi cùng nhau.
"Tiểu Tinh, đỡ hơn chưa?" Thời tiết lạnh đi, Hứa Yến Thu cũng chưa ốm, ngược lại là Thẩm Đăng Tinh vốn có thân thể cường tráng lại bị ốm đầu tiên. Thầy lang nói là trúng gió, Thẩm Đăng Tinh lại khăng khăng mình không ốm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT