Bạch Thiên Cảnh đem lục lạc nhỏ đổi thành chuông vàng, dùng rất nhiều viên đá quý tinh xảo mới khuyên mãi làm Thẩm Đăng Tinh gật đầu đồng ý đeo.
Trên mắt cá chân tinh tế hơn nhiều so với Bạch Thiên Cảnh đeo dây tơ hồng xỏ chuông vàng nhỏ, cậu nhanh chóng co hai chân lại, kéo chăn lên đắp. Dù vậy, hắn vẫn có thể nghe thấy tiếng chuông leng keng leng keng.
“Hay thật.” Bạch Thiên Cảnh giúp cậu kéo chăn ngay ngắn, ngồi thẳng người vỗ vỗ chăn trước mặt cậu, “Hôm nay đừng đi đâu hết.”
Thẩm Đăng Tinh lắc đầu, thành thân thì thành thân, nào có cái đạo lý ngủ cả một ngày?
Bạch Thiên Cảnh thấy cậu không chịu thỏa hiệp, nhướng mày, dịch sang bên cạnh một chút: “Vậy cậu thử xem.”
Đêm qua hắn đã “nỗ lực” lâu như vậy, Thẩm Đăng Tinh có thể đứng dậy, hắn sẽ gọi cậu phu quân.
Thẩm Đăng Tinh cũng không biết Bạch Thiên Cảnh cực kỳ tự tin, nghe vậy thật sự chống tay lên ý đồ ngồi dậy, bỗng nhiên sắc mặt cứng đờ. Trước khi cậu ngã nhào, Bạch Thiên Cảnh kịp thời đưa tay ra đỡ sau lưng cậu, nhẹ nhàng đặt cậu trở lại: “Cậu xem, ta đã nói rồi mà, hôm nay cậu cứ ngoan ngoãn nằm trên giường nghỉ ngơi, có gì cần cứ nói với phu quân là được, hôm qua không phải đã nói hết rồi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT