Trì thị thế nào cũng không ngờ tới mình làm nhiều việc ác đến vậy, cũng sẽ có ngày bị chính con trai ruột của mình “hãm hại”.
Nhìn những vết thương chưa lành trên cánh tay và lưng Thẩm Đăng Tinh, đừng nói Sử đại nhân, ngay cả Tô lão gia cũng thấy không đành lòng. Nhà ông ta chỉ có một đứa con trai, tự nhiên là nâng niu trong lòng bàn tay mà nuôi lớn. Con gái nhà họ Thẩm cũng là lớn lên trong mật ngọt, có từng nghe qua một câu mắng, chịu qua một trận đòn nào đâu?
"Thẩm lão bản, ngươi đây..." Tô lão gia chỉ chỉ Thẩm Đan, muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn chẳng nói gì. Việc đã đến nước này, ông ta lại càng muốn xem Thẩm Đan sẽ xử lý ra sao.
Thẩm Đăng Tinh có chút lạnh, nhưng cậu vẫn vén tay áo lên, để lộ cả những vết móng tay trên cánh tay. Trước kia mẫu thân mỗi khi không vui, liền dùng móng tay bấm vào cậu. Sau khi Bạch Thiên Cảnh cho cậu dùng hương cao, những dấu vết này vì quá sâu, nhất thời cũng không thể xóa hết được.
So với vết thương trên người, nhìn Trì thị đang lo lắng bất an, run bần bật sau lưng Thẩm phu nhân, cậu chỉ cảm thấy vết thương trong lòng lại bắt đầu âm ỉ đau.
Ánh mắt Trì thị phức tạp, căng thẳng, sợ hãi, bất an, trốn tránh, duy chỉ không có sự vui sướng và thân cận khi gặp lại con trai, dù chỉ là một thoáng ngạc nhiên.
Nhìn nàng như vậy, hy vọng nhỏ bé của Thẩm Đăng Tinh cũng tắt lịm. Bạch Thiên Cảnh nói đúng, cậu nên dứt khoát hơn, hoàn toàn cắt đứt liên hệ với những người này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT