Tiếng sấm không ngừng, Thẩm Đăng Tinh dính sát vào bên cạnh Bạch Thiên Cảnh, nhắm mắt lại không dám nhìn màn trời đầy sấm sét, dưới chân chỉ có thể đi theo nhịp bước của Bạch Thiên Cảnh từng bước một, đợi đến khi đến trước cửa phòng ngủ của Bạch Thiên Cảnh, trong sân sau lưng hai người đã vang lên tiếng mưa rơi ào ào, bên chân bắn lên vài giọt nước mưa, Thẩm Đăng Tinh theo bản năng lại gần Bạch Thiên Cảnh hơn.
“Nâng chân lên.”
Thẩm Đăng Tinh theo tiếng hắn nâng chân bước vào phòng ngủ, vừa mở mắt nhìn thoáng qua ngoài cửa, lại là một tiếng sấm vang lên, Thẩm Đăng Tinh cả người run rẩy, lúc này đã vào phòng, ánh nến trong phòng Bạch Thiên Cảnh sáng hơn phòng cậu rất nhiều, cậu cũng bình tĩnh lại, nhưng vẫn tham luyến sự ấm áp và an tâm bên cạnh Bạch Thiên Cảnh.
Bạch Thiên Cảnh đưa tay cởi áo khoác ngoài, treo ở cạnh bàn, quay đầu lại nhìn về phía cậu nhóc câm còn bọc chăn không dám lộn xộn, trước khi ra cửa Thẩm Đăng Tinh vừa mới tắm gội xong, trên người không mặc quần áo, cũng không có gì để cởi.
Trên đường đi đến đây, Thẩm Đăng Tinh cũng không làm chăn rơi xuống đất, lúc này trợn mắt có chút ngây ngốc.
“Chăn đưa ta, sau đó vào trong chăn đi.” Dù sao cũng là ngày gần cuối tháng 12, không lâu sau nước mưa có lẽ sẽ biến thành bông tuyết, nếu bị cảm lạnh thì không dễ chịu, Bạch Thiên Cảnh kéo nhẹ chăn trên người Thẩm Đăng Tinh, cậu nhóc câm nhìn hắn, rồi lại nhìn chiếc chăn trên giường Bạch Thiên Cảnh vừa nhìn đã thấy khô ráo ấm áp, khẽ cắn môi, nhanh chóng thoát khỏi chiếc chăn trong tay Bạch Thiên Cảnh, ôm sổ nhỏ lăn một vòng chui vào trong chăn trên giường – Bạch Thiên Cảnh nhướn mày, hắn cũng là lúc này mới phát hiện trong ngực Thẩm Đăng Tinh đang ôm quyển vở của hắn.
Đề phòng hắn như vậy sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT