Bạch Thiên Cảnh tỉnh dậy, Lê Đinh đã rời khỏi Biến Châu thành, trong thư tín để lại còn có hai hộp cao thơm, vào tay mịn màng, Bạch Thiên Cảnh cất đi, quyết định để lại cho Thẩm Đăng Tinh dùng, vết thương trên người cậu một chốc không khỏi, cần phải kiên trì dùng mới được.
Hắn đứng dậy khi Thẩm Đăng Tinh còn đang ngủ, ngày thường đều là Thẩm Đăng Tinh tỉnh dậy trước hắn, tình huống hôm nay quả là hiếm thấy, hắn không định đánh thức cậu, đã là giữa tháng 11, ra cửa thì mưa phùn lất phất, trên đường ngoài mấy người dậy sớm đốn củi ra, về cơ bản không có ai.
Bạch Thiên Cảnh từ trên đường mua chút thức ăn về, nghĩ lúc cũng đã gần đến, nên đi gọi Thẩm Đăng Tinh dậy ăn cơm, đến trước cửa phòng mình nghe tiếng hít thở rất nhỏ bên trong, tay Bạch Thiên Cảnh sắp đẩy cửa ra lại dừng lại.
Không biết tại sao, hắn lại nghĩ đến giấc mơ đêm qua.
Nguyên thân Bạch Thiên Cảnh không phải chỉ có một thân hình rất cao lớn, nếu là hắn phóng ra toàn bộ sức mạnh, một chân giẫm sụp một tòa nhà cũng không phải chuyện đùa, chỉ là còn chưa gặp được lúc nào có thể làm hắn dùng ra toàn lực – nhưng tối qua trong mơ, hắn rõ ràng thấy Thẩm Đăng Tinh cuộn tròn lại thành một cục nhỏ, nằm ngủ dưới đuôi hắn.
Biểu tình trên mặt cậu bình an đến vậy, phảng phất chỉ cần ở bên cạnh Bạch Thiên Cảnh, bất kể hắn biến thành hình dáng gì, là một công tử nhẹ nhàng hay một con thú dữ, Thẩm Đăng Tinh đều sẽ lựa chọn đứng bên cạnh hắn.
Cái nhận thức này đối với Bạch Thiên Cảnh mà nói quá xa lạ, từ trước đến nay chỉ có hắn mang lại cho người khác cảm giác như thế, đây là lần đầu tiên từ trên người người khác cảm thấy tương đối yên tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play