Đá nhỏ còn lại hai viên, Thẩm Trường Sanh dùng viên đầu tiên đã bắn trúng chiếc lồng giấy ở xa nhất, cũng là chiếc Tiêu Thố đã chỉ. Chủ quầy thấy vậy, sắc mặt lập tức thay đổi. Ngại có nhiều người ở đó, hắn chỉ có thể lấy món đồ bên trong ra.
Thẩm Trường Sanh ngước mắt nhìn. Quả nhiên là một con gà trống, mình nó bị buộc chặt, miệng cũng bị dán kín, trách sao không có chút động tĩnh nào.
Chủ quầy không mấy vui vẻ đưa con gà lên. “Chàng trai trẻ thật có bản lĩnh. Khoảng cách xa như vậy mà ngươi lại trúng ngay. Chẳng lẽ từ nhỏ đã luyện tập?”
Thẩm Trường Sanh bỏ viên đá cuối cùng lên, nghe vậy, nhàn nhạt nói: “Chưa từng, chỉ là may mắn. Chủ quầy chẳng lẽ không nỡ con gà này?”
Thấy những người vây xem đều nhìn mình, chủ quầy cười ngượng ngùng. Hắn còn muốn làm ăn tiếp.
“Không thể nào. Gà này đã bị ngươi bắn trúng, vậy thuộc về ngươi. Ta làm ăn luôn coi trọng sự uy tín.”
Tiêu Thố mặc kệ những lời vòng vo của hắn, hai tay tóm lấy con gà. Gia hỏa này tuy lớn hơn thân hình thỏ của cậu, nhìn cũng hung dữ, nhưng bây giờ không thể nhúc nhích, chỉ có thể mặc cậu nắm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play