Bà nội Thẩm thở dài. Trong lòng bà cũng rất thích tiểu ca nhi ấy, chỉ là sau hôm đó cậu không có tin tức gì. Bà đã nhờ người hỏi thăm nhưng không có kết quả, e rằng là một chuyện vô vọng. Nhưng nhìn thái độ của Trường Sanh, rõ ràng là hắn không để mắt đến ai khác.
Sau giờ ngọ, người qua lại trên đường vắng hẳn.
Thẩm Trường Sanh đang dọn dẹp quầy hàng thì nghe bà nội Thẩm nói: “Trường Sanh, giờ không có mấy người, con cũng đi ra ngoài xem đi. Hoa bên ngoài nở đẹp lắm. Còn mua một thân áo mới hoặc xả miếng vải về, bà nội sẽ may cho con. Không thể lúc nào cũng chỉ mặc một màu này được.”
Trịnh phu lang cũng tiếp lời: “Phải đó, Trường Sanh nhà chúng ta tuấn tú như vậy, cũng nên chăm chút bản thân một chút, cho người trong thôn thấy.”
Trịnh phu lang nghe bà nội Thẩm kể, trước đây trong nhà có một ca nhi đến, rất ngoan ngoãn đáng yêu. Mỗi lần nhắc đến là bà lại khen ngợi không ngớt. Hắn cũng quan tâm chuyện của Thẩm Trường Sanh, tự nhiên rất tò mò về ca nhi kia.
Hai bên đường đều là cây đào, những bông hoa đào phớt hồng điểm xuyết trên cành, quả thật rất đẹp. Nhưng người muốn cùng ngắm lại không ở đây. Lắc đầu, Thẩm Trường Sanh nói: “Không được, con vẫn nên ở lại phụ giúp.”
Bà nội Thẩm không vui, đẩy đẩy cháu trai: “Đi đi, nghe bà nội nói. Nhớ kỹ điều ta dặn con, thấy người ta phải kiềm chế, đừng dọa người ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT