Đêm xuống, trời se lạnh.
Dưới đèn lồng có một cái bóng, anh cầm điếu thuốc lá, rất lâu không động đậy. Gió nhẹ thổi tới, thổi bay một đoạn tàn thuốc dài.
Là Dung Lê, không biết đã đến từ lúc nào.
Anh đứng trong màn đêm, lặng lẽ nhìn hai cái bóng một lớn một nhỏ ở phía xa. Đợi tiếng khóc dừng lại, anh mới quay đầu về, rồi con chó lại bắt đầu sủa.
Hơn mười phút sau, Dung Quan Quan về nhà, mắt cậu bé đã sưng húp vì khóc. Nhưng sau khi về, cậu bé không khóc không quậy, tự mình rửa mặt, tự mình leo lên giường ngủ.
Cho đến chiều hôm sau, khi Hà Hoa Anh và chồng cô đến, Dung Quan Quan mới không kìm được, ngồi trên ghế sofa rớt nước mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play