Lại đến cuối tuần, Dung Quan Quan không phải đi nhà trẻ.
Ở các thôn làng trong thị trấn này, chuyện xấu có thể truyền xa hàng ngàn dặm. Những người phụ nữ bình thường trồng trọt, hái chè, có thời gian rảnh là thích tám chuyện nhà người khác.
"Hôm đó nếu không phải có người nhìn thấy, thì Dung Lê đã giết người rồi." Vương Nguyệt Lan đứng dưới mái hiên nhà Dung Kim Kỳ, kể lại một cách sinh động chuyện xảy ra tối hôm đó với mấy bà trong làng, "Các bà không thấy, nó còn cầm dao đâm người, máu đầy đất."
Trâu Tiến Hỷ, vợ của Dung Kim Kỳ, nói: "Đối phương không phải là bọn côn đồ sao? Nghe nói là muốn quấy rối khách thuê nhà dì Ngân Nga."
Vương Nguyệt Lan tiếp lời: "Cho dù là côn đồ, thì cũng không thể ra tay nặng như vậy được. Tôi nói Dung Lê giống bố nó mà, nhìn tính khí nó xem, động một tí là đánh người, tôi thấy sớm muộn gì cũng xảy ra án mạng."
Ngành công nghiệp chính của thị trấn Tường Vân là chè, phụ nữ trong làng phần lớn là người hái chè. Ngoài trồng trọt thì chỉ có hái chè, chưa thấy qua thế giới bên ngoài, càng đừng nói là thấy máu. Các bà đều nhát gan, nghe Vương Nguyệt Lan nói vậy, đều rất hoang mang lo sợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT