(Nếu bạn nào lấy truyện tui đã dịch qua nhà khác thì các bạn hãy - Ghi nguồn lại: “Tên người edit” và "Nguồn truyện nhé^^”
Không cần xin cũng được, nhưng miễn là có ghi nguồn lại như trên là được. Cảm ơn vì đã đọc những dòng này😊)
Nguồn: Wiki
____
Tên truyện: Bị Em Trai Của Vị Hôn Phu Theo Đuổi Rồi!
Tác giả: Chanh Bạch Thành Bạch
Chương: 53c
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Song khiết 🕊️ , Hào môn thế gia , Chủ thụ , Đô thị tình duyên , 1v1 , Vạn nhân mê , Điên phê , Bệnh kiều , Trung khuyển , Cao lãnh chi hoa , Đổi công.
____
[Văn án]
Tống Gia Ngọc bị phản bội ngay trong tiệc đính hôn của chính mình.
Đoạn clip vị hôn phu ngoại tình chiếu sáng cả màn hình lớn, hàng chữ neon nhấp nháy hiện lên ngay chính giữa: Quan Ý vụng trộm hạnh phúc suốt trăm ngày ^^”
Hai nhà vốn là môn đăng hộ đối, ai nấy đều khen họ là một đôi tình lữ kiểu mẫu. Nhưng chỉ trong nháy mắt, tất cả bị bóc trần.
Khán phòng hỗn loạn, người la kẻ hét, như gà bay chó sủa.
Cậu vẫn bình tĩnh đứng ngoài tâm bão, khóe môi cong lên, đuôi mắt hồng hồng như đang cười giễu.
Cậu em họ nhỏ giọng tức giận: “Anh cứ thế buông tha cho cái thằng súc sinh đó à?”
Tống Gia Ngọc liếc mắt nhìn ra sau, lập tức đổi sắc mặt: “Thế giờ phải làm sao? Anh đánh không lại hắn đâu.”
Ba giờ sáng, điện thoại reo inh ỏi, giọng cậu em họ kích động: “Nghe tin chưa! Chồng trước của anh bị chính em trai ruột đánh nhập viện rồi!”
Tống Gia Ngọc chẳng hề bất ngờ.
Trong hành lang tối tăm, một giọng trầm thấp vang lên: “Ra đây đi, tôi thấy cậu rồi.”
“Bang” – đèn sáng lên.
Trước mắt cậu là một người đàn ông cao lớn, gương mặt lạnh lùng, khóe môi còn vương vết máu.
Khi nhận ra là ai, vẻ u ám trên mặt Quan Giản vụt tắt.
Anh cúi đầu, giọng khàn khàn trấn an: “Tôi giúp cậu dạy hắn một trận rồi, đừng tức giận nữa.”
Người mà tháng trước còn gọi cậu là “chị dâu”, giờ trên tai lại đeo đôi khuyên quen thuộc — chính là món cậu đã tiện tay vứt vào bụi cỏ mấy tháng trước.
Gia Ngọc khẽ cười: “Theo dõi tôi hơn nửa năm, sao không tiếp tục giả vờ nữa?”
Đèn tắt, gương mặt Quan Giản chìm trong bóng tối.
Anh ngồi xuống, nắm lấy mắt cá chân mảnh khảnh của cậu, không biết từ đâu lôi ra một đôi tất: “Cẩn thận kẻo lạnh.”
Cậu dùng mũi chân chạm khẽ vào vai anh, nhàn nhạt hỏi: “Này, có ai theo đuổi người ta như cậu không?”
Sau đó ——
Cậu bị ép vào sát cửa sổ, khóe mắt ngân ngấn nước.
Giọng cậu nghẹn lại, mắng nhỏ: “Có bệnh thì tránh xa ra tôi một chút…”
Quan Giản nhìn cậu, ánh mắt tối sâu không đoán nổi. Ngón tay anh khẽ lướt qua vành tai cậu, giọng khàn đục run rẩy:
“Xa không được.”
“Tôi đã nhịn rất lâu rồi.”
“Chính em đã khiến tôi không thể buông.”
“Gia Gia, không được đổi ý.”
____
Đọc chỉ nam:
HE, song xử, 1v1, đổi công
Công hơi điên × Thụ bệnh kiều, thụ có chút vạn nhân mê
Thụ với chồng trước không hề có tình cảm
Bối cảnh hợp pháp kết hôn đồng tính
Tag: Đô thị; Hào môn thế gia; Tình sâu nghĩa nặng; Ngọt ngào; Băng hoa cao lãnh; Trung khuyển.
Nhân vật chính: Tống Gia Ngọc | Hỗ động: Quan Giản | Nhân vật phụ: Quan Ý
Tóm tắt trong một câu: Anh đã chờ em chia tay từ rất lâu.
Lập ý: Cho dù rơi vào nghịch cảnh, cũng không mất hy vọng. Dùng sự lạc quan và kiên cường để đối diện với cuộc đời, truy tìm ước mơ.