Tạ Cẩn Ca từ trong mơ hồ dần dần tỉnh lại. Hắn chỉ cảm thấy mí mắt nặng trĩu, muốn mở mắt nhưng cố thế nào cũng không được.
Hắn lại rõ ràng cảm giác có thứ gì đó đang liếm nhẹ lên gương mặt mình. Cái cảm giác ướt át, trơn trượt ấy… cùng với cái xúc cảm gai nhẹ của chiếc lưỡi — chính là giống hệt con nhân ngư đực đã từng liếm cổ hắn trước đó.
Trong đầu Tạ Cẩn Ca thoáng hiện lại những gì xảy ra trước khi ngất đi. Con thuyền bên ngoài đột nhiên vang lên một giọng ca nữ êm ái, giai điệu mơ hồ, uyển chuyển như thiên âm. Chính tiếng ca đó đã khiến ý thức hắn rã rời, mất đi khống chế.
— Tiếng ca của mỹ nhân ngư.
Hắn không biết mình đã hôn mê bao lâu, Lục Thần Xước và những người khác liệu có nghe thấy tiếng ca ấy rồi cũng ngất đi không. Nhưng lúc này, hắn chẳng còn tâm trí lo cho người khác nữa.
Một luồng khí tức bá đạo, xâm chiếm tràn ngập quanh người hắn. Gió biển lùa bên tai. Hắn như đang ở bờ cát, bởi vì cảm giác được từng lớp sóng biển vỗ vào hai chân.
Trên người nhân ngư có mùi hương lạnh lẽo, mạnh mẽ, từng chút một tiến vào hơi thở của hắn. Cảm giác bị liếm trên mặt khiến hắn thấy khó chịu cực kỳ.
Tạ Cẩn Ca nhắm chặt môi, thử mở mắt nhưng vẫn không được. Không chỉ mắt, cả tứ chi cũng tê cứng, ngực như bị đè bởi nghìn cân đá nặng.
Ý thức hắn rất tỉnh, nhưng thân thể lại như vẫn đang chìm trong trạng thái ngủ mê — hệt như hiện tượng “bóng đè”.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT