Sáng hôm sau vừa mở mắt, Bách Lý Tĩnh sờ lên người thấy chỉ còn lại lớp áo trong, lại nhìn một vòng quanh tẩm điện, quả nhiên chiếc áo bào màu vàng mà mình mặc trong điện đã biến mất.
Thử luồn tay dưới gối, con dao nhỏ lấp lánh ánh đỏ vẫn còn đó!
"Quả nhiên không phải mơ! Tuy có hơi kỳ lạ một chút..."
Bách Lý Tĩnh phấn khích đứng dậy, tóm lấy Bạch Trạch đang ngoan ngoãn nằm ở cuối giường mà vuốt ve một trận. "Ngươi nói xem, ta lúc thì thiếu một bộ quần áo, lúc thì có thêm một món đồ chơi, còn có nửa bao hạt giống kia nữa, Triệu Bảo chăm sóc ta sát sao sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện. Còn chuyện trong vương phủ, hắn tưởng Triệu Chu Các là do cữu cữu ta giới thiệu, tìm đến, thực ra toàn là sơ hở. Sau này không thể cái gì cũng đổ lên đầu cữu cữu đúng không? Thay vì đợi hắn phát hiện ra điều bất thường rồi tự mình đi điều tra, gây ra động tĩnh gì đó, chi bằng... bản vương nói cho hắn biết một chút, có phải không? Chuyện này phải có người giúp ta che giấu, Triệu Bảo là người đáng tin cậy, hắn là do cữu cữu gửi đến từ khi bản vương còn nhỏ, ông ngoại có ơn cứu mạng với nhà họ Triệu, người nhà họ Triệu bây giờ đều đang sống ở Xương Châu..."
“Được.”
Bách Lý Tĩnh lập tức ném luôn Bạch Trạch đang ôm trong lòng ra!
"Cái gì vậy? Ai đó?!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT