Rạng sáng, khi thủy triều rút mạnh, ngư dân vừa thấy tia sáng đầu tiên le lói nơi chân trời liền lục tục dong thuyền ra khơi.
U Vương điện hạ thì vẫn an nhiên say ngủ, đến giờ thường ngày mới uể oải trở dậy. Lúc hắn thong thả bước ra bãi biển, phần lớn người lớn đã về, chỉ còn lác đác vài đứa nhỏ cặm cụi dọc bờ cát, nhặt những thứ hải sản vụn vặt bỏ sót, mang về cho gà vịt trong nhà.
U Vương điện hạ vừa thấy cảnh ấy liền hưng phấn hét to một tiếng, lon ton lao ra bãi cát, tò mò theo sau mấy đứa trẻ để xem chúng làm gì. Đám trẻ chài trông thấy một thiếu niên ăn mặc chỉnh tề, khí chất khác hẳn bọn chúng thì đều cảnh giác, rối rít tản ra.
Có đứa tính tình tốt bụng, còn mỉm cười ngượng nghịu với hắn trước khi quay lưng bỏ đi. Bách Lý Tĩnh chẳng bận tâm, chỉ vui vẻ men theo xa xa, học dáng vẻ ra biển của người ta.
Ở phía sau, Triệu Bảo và Từ Thái phó nhìn mà mãn nguyện vô cùng – thế này mới giống một đứa trẻ ở tuổi hắn chứ!
Đặc biệt là Từ Thái phó, sau ngày hôm qua đã phát hiện Điện hạ làm việc có chừng mực, nay lại càng thấy chỗ nào cũng thuận mắt.
Khóe miệng Từ Trí còn chưa kịp hạ xuống, liền nghe phía trước vang lên một tiếng “Oa ô~~” đầy thảm thiết, tiếp đó là tiếng khóc nức nở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play