Vào huyện Long Đầu, phát hiện cả con phố không có mấy cửa hàng ra hồn, người đi lại thưa thớt, quần áo rách rưới hơn cả U Châu thành. Đi hết con phố chính chỉ thấy một tiệm vải và một tiệm gạo, quán trọ mà họ muốn nghỉ cũng không thấy bóng dáng.
Ở nơi nhỏ bé này, được gọi là huyện nhưng thực chất chẳng khác gì làng, đoàn người U vương điện hạ lại vô cùng thu hút sự chú ý.
Xung quanh xe ngựa đều là những người đàn ông vạm vỡ, chiếc xe ngựa ở giữa tuy bề ngoài không quá lộng lẫy, nhưng bên cạnh lại dắt theo một con hồng mã cao lớn, oai phong.
Dân chúng nhìn họ đầy cảnh giác. Cũng có những kẻ du côn đường phố lén lút dán mắt vào con hồng mã với ánh nhìn thèm thuồng. Mỗi khi phát hiện những kẻ không biết sợ chết này, Trương Đồ đều trừng mắt cảnh cáo.
Bách Lý Tĩnh bị đường núi xóc nảy đau mông, kiên quyết yêu cầu xuống đi bộ.
Đứa trẻ ấy vừa xuống xe như chim sổ lồng, lao thẳng lên phía trước dẫn đầu đội ngũ tiến về bờ biển. Đại vương còn chưa thấy biển bao giờ! Nghỉ trọ làm gì, cứ xem biển trước đã!
Một đội người đành chia nhau hành động, Triệu Bảo dẫn người đi tìm chỗ nghỉ trọ, Từ Thái phó cam chịu đi cùng U vương điện hạ ra biển.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play