Phó Nhàn cuối cùng cũng ngẩng đầu. Gọng kính vàng che giấu một phần cảm xúc của hắn. Hắn không bị cận nặng, chủ yếu là loạn thị, nhưng giờ đây hắn rất may mắn vì mình đã mang kính: "Sao vậy?"
Hà Quyện nhìn thoáng qua sắc mặt Phó Nhàn, cảm thấy hắn không vui: "Sao mấy ngày nay cậu không đến trường?"
Phó Nhàn tránh né đôi mắt trong veo của Hà Quyện: "Tôi bị ốm."
Hà Quyện nghe vậy lập tức nhận ra sắc mặt Phó Nhàn quả thực nhợt nhạt hơn nhiều so với trước, mặt mày cũng mang theo một tia mệt mỏi: "Ốm mấy ngày nay sao? Vậy nghiêm trọng lắm rồi. Là vì bị cảm lạnh hay nguyên nhân khác?"
Cậu bỗng nhớ lại chuyện Phó Nhàn đã ngất xỉu vì bệnh dạ dày: "Hay là dạ dày lại có vấn đề?"
Phó Nhàn không ngờ, qua lâu như vậy, Hà Quyện vẫn còn nhớ chuyện hắn bị đau dạ dày. Nỗi đau trong lòng thoáng dịu đi.
Mẹ hắn mất sớm, gia chủ Phó tuy coi trọng hắn, nhưng đó là sự coi trọng dành cho người thừa kế, chứ không phải sự quan tâm dành cho con cái. Vì vậy, từ khi còn rất nhỏ, hễ hắn có gì không vừa ý gia chủ Phó, hình phạt trực tiếp nhất là nhốt hắn vào phòng tối, không cho ăn cơm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play