Lâm Thiên Thiên nhìn gối, rồi lại nhìn Tần Chiêu.
Đó là một chiếc gối ôm lông xù, in hình một con hổ nhỏ oai vệ. Cậu có hơi ngạc nhiên — một người nhìn qua mạnh mẽ, cứng rắn như Tần Chiêu, thế mà trên xe lại để một chiếc gối ôm đáng yêu như vậy.
Trùng hợp là Lâm Thiên Thiên lại sinh năm Hổ. Cậu không nhịn được mà nhìn thêm mấy lần, rồi đưa tay xoa nhẹ lên đầu chú hổ nhỏ kia. Nhưng lực ấn xuống lại dồn hết vào vị trí nhạy cảm của Tần Chiêu, khiến anh suýt chút nữa bật dậy tại chỗ.
May mà Lâm Thiên Thiên hoàn toàn vô tư, nhanh chóng rút tay về, không hề hay biết gì. Xe lặng lẽ chạy về bãi đỗ trong tiểu khu.
Cậu và Tần Tích vừa trả tiền cho tài xế, vừa dìu một Tần Chiêu nhắm mắt, gần như phải gánh cả người anh vào nhà.
Dưới ánh trăng mờ nhạt, Tần Tích ngẩng đầu lên, cố tình thở dài ra vẻ u sầu:
“Không biết đại học sau này sẽ học ở đâu nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT