“Trần Nham, lại đây.”
Mộ Thời Hàn lạnh mặt nhìn thư ký của mình:
“Hạ Tiểu Mạt là người của cậu. Chẳng phải tôi đã nói phải quản lý cấp dưới cho chặt chẽ sao? Cô ta hết lần này đến lần khác phạm sai lầm trong công việc, tại sao cậu không báo lên phòng nhân sự?”
Trần Nham lập tức thấy tê dại cả da đầu, liếc nhìn Mộ Thời Hàn một cái, thầm kêu không xong. Anh vốn luôn nghĩ Mộ Thời Hàn đối xử với Hạ Tiểu Mạt khác biệt. Dù cô ta bao lần dùng thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc, anh cũng chưa từng đuổi đi. Có lúc Trần Nham nhắc khéo vài câu, nhưng trong lòng vẫn cho rằng tổng giám đốc đang ngầm chăm lo cho Hạ Tiểu Mạt theo cách riêng. Vì thế, chuyện ra vào văn phòng tổng giám đốc của cô ta, Trần Nham cũng mắt nhắm mắt mở cho qua. Ai ngờ chính sự thiếu trao đổi đó lại dẫn đến hiểu lầm, tạo thành hậu quả hôm nay.
Trần Nham vội vàng nói:
“Xin lỗi Mộ tổng, là lỗi của tôi. Hoàn cảnh nhà Hạ Tiểu Mạt khó khăn, trong nhà còn có người bệnh nặng cần tiền chạy chữa, nhất thời tôi mềm lòng…”
Anh chỉ biết cắn răng giải thích. Chẳng lẽ anh lại có thể nói thẳng trước mặt vị hôn thê của tổng giám đốc rằng mình lầm tưởng tổng giám đốc có tình cảm với Hạ Tiểu Mạt? Trong tình huống này, ai nhìn vào cũng nghĩ tổng giám đốc đang rất để tâm đến vị hôn thê này! Nghĩ thế, Trần Nham lập tức quay sang Đường Tịnh, cúi người:
“Tiểu thư Tống, thật sự xin lỗi. Là người dưới quyền tôi làm phiền cô, trách nhiệm thuộc về tôi. Sau này Hạ Tiểu Mạt sẽ không còn xuất hiện ở tập đoàn Mộ Thị nữa.”
Đường Tịnh chỉ lạnh lùng liếc Mộ Thời Hàn, không nói lời nào. Đứa ngốc cũng biết, thư ký dám buông lỏng cho Hạ Tiểu Mạt như vậy, chắc chắn vì được Mộ Thời Hàn ngầm cho phép.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play