Trong xe ngựa, Đường Tịnh đưa tay chộp lấy một cái bánh bao, hé cái miệng nhỏ, cắn một miếng thật to.
“Đây, uống nước đi.” – Đường Đức Quý vội vàng đưa chén trà sang, sợ con gái bị nghẹn.
Đường Tịnh hai má phồng căng, đôi mắt hạnh đen láy, phản chiếu khuôn mặt tròn trịa của cha. Nuốt xong miếng bánh, nàng nhận lấy chén trà cha đưa, không ngẩng đầu mà uống cạn sạch.
“Con gái ngoan à, cha muốn hỏi con một chuyện.” – Đường Đức Quý nghĩ, nếu chọn cho con gái một người làm Đồng dưỡng phu, tất nhiên phải là người nàng thích.
Đường Tịnh lén túm vạt áo cha, lau bàn tay nhỏ nhẫy mỡ, rồi xê dịch mông, ngồi ngay ngắn, hai chân đặt gọn gàng, hai tay cũng ngoan ngoãn chắp lên gối.
Đường Đức Quý nghẹn cả ngực. Nếu ông sống ở thời hiện đại, chắc đã hiểu tâm trạng này gọi là: “Đáng yêu đến nỗi muốn phun máu.”
“Chuyện gì vậy cha?” – Đường Tịnh đưa tay xoa cái bụng tròn, vừa rồi hình như ăn hơi nhiều. Ừm, lần sau không được ăn tới sáu cái bánh bao nhân thịt nữa, để lại một cái cho cha ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT