Thôi thị mấy hôm trước đã quyết định, nhất định phải đưa Thu Linh vào phủ.
Từ lần trước vì chuyện kiểm toán mà bị lão thái thái trách phạt, cắt tiền tiêu vặt rồi còn cấm túc, Thôi thị đã ôm một bụng oán hận. Nàng càng tức giận hơn khi chính nhi tử cũng chẳng đứng về phía mình. Dụ Lẫm xử trí ngoài mặt thì công bằng, trách phạt cả hai phòng, nhưng kỳ thực lại thiên vị. Người bị trách thì là phòng khác, còn Phương Ấu Miên kia thì chẳng những không hề bị mắng, mà sau đó còn được mẫu gia gửi tới không ít đồ quý, hoa hảo lễ trọng, tính ra cũng phải mấy ngàn, đến cả vạn lượng bạc. Ngay cả tư khố riêng cũng được mang sang Phương gia nữ tử.
Đây há gọi là phân xử công bằng?!
Thôi thị hận nghiến răng, nghĩ bụng: từ xưa anh hùng khó qua ải mỹ nhân, tám phần là nhi tử của mình đã bị Phương thị mê hoặc. Lại nghe nói gần đây hai người tình cảm càng thêm khăng khít, nàng càng không yên tâm.
Vì thế, nàng muốn đưa Thu Linh tới, để chia bớt sự chú ý của Dụ Lẫm. Miễn cho toàn bộ tâm trí hắn đều đặt cả trên người Phương thị kia, chuyện này chỉ có lợi cho nàng.
Nàng dặn Thu Linh, nếu Phương Ấu Miên tỏ ra ghen ghét hay gây khó dễ, thì lập tức quay về bẩm báo. Khi ấy nàng sẽ có cớ mà chỉnh trị, khiến Phương Ấu Miên chịu thua thiệt.
Thu Linh ngoài mặt ngoan ngoãn, nói sẽ hết lòng giúp Phương thị, tỏ vẻ không khắt khe với hạ nhân. Nhưng trong bụng thì âm thầm vui mừng, coi đây là cơ hội tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play