Nghe giọng điệu kia, Phương Ấu Miên đã đoán được.
Nhạc gia chính là dòng dõi tướng môn, lại là cháu gái của lão tướng quân từng lập đại công, gia thế hiển hách, tước vị sẵn có. Môn hôn sự ấy, tất nhiên giúp ích cho Chúc gia không ít. Chúc phu nhân ngoài miệng giả bộ lo lắng, nhưng nét cười rạng rỡ trên mặt lại chẳng giấu nổi, càng nhìn càng hân hoan.
Thôi thị ngồi một bên, ngoài mặt cũng phụ họa chúc mừng, khen Chúc gia sắp có một mối lương duyên. Song ánh mắt len lén quét về phía Phương Ấu Miên, vừa khinh thường vừa hậm hực. Trong lòng bà ta càng chán ghét – của hồi môn Phương thị mỏng như tờ giấy, có gì để đem ra khoe?
Đợi một hồi, bà ta liền sai:
“Chốc nữa các vị phu nhân muốn sang tĩnh cốc đình dùng bữa. Ngươi đi trông chừng, dặn phòng bếp làm nhiều món tinh xảo ngon miệng một chút.”
Phương Ấu Miên khẽ đáp “vâng”, rồi đứng dậy rời đi.
Tới phòng bếp, chẳng bao lâu tiệc đã được chuẩn bị xong, bày biện ở hậu hoa viên sau tĩnh cốc đình. Các phu nhân lần lượt đến, nàng ngồi bên cạnh Thôi thị, tận tâm hầu hạ. Không chỉ múc canh gắp món cho Thôi thị, mà còn bị sai mang thức ăn chia cho từng vị khách, dưới danh nghĩa “mời nếm thử”. Suốt cả bàn tiệc, nàng gần như chẳng kịp động đũa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play