Dụ Lẫm khẽ “ừ” một tiếng, xem như đồng ý.
Trong trướng, lời trò chuyện bỗng ngừng lại, yên tĩnh lan tràn. Một lúc lâu, Phương Ấu Miên dần thấy buồn ngủ, mí mắt nặng trĩu. Nhưng ngay khi nàng tưởng có thể an ổn nhắm mắt, bên cạnh đã vang lên giọng nam nhân trầm thấp.
“Ta từng theo tổ phụ chinh chiến bốn phương, nhưng lại chưa từng đặt chân tới đất Thục. Ngày chúng ta thành thân, ta cũng không ở nhà, chưa từng theo nàng hồi môn để nhìn qua cảnh vật nơi đó. Nàng kể cho ta nghe đi, đất Thục ra sao?”
Phương Ấu Miên khẽ giật mình. Hôm nay nam nhân này khác hẳn thường ngày — câu nọ nối câu kia, hỏi không dứt, dường như có chút không giống với bản tính ít lời thường thấy. Nếu chẳng phải vì phát hiện manh mối gì, thì chẳng lẽ… thật sự là do men rượu khiến hắn nói nhiều?
Nàng ngẫm nghĩ, đáp nhàn nhạt:
“Đất Thục hoang vu, khó sánh cùng Doanh Kinh.”
Câu trả lời sơ lược quá mức. Nếu là trước kia, Dụ Lẫm ắt sẽ không hỏi thêm. Nhưng lần này, hắn lại chậm rãi tiếp lời:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT