Trong đầu Dụ Lẫm thoáng hiện lên hình ảnh thê tử điềm tĩnh, ngoan ngoãn thường ngày. Nghĩ lại, mới hiểu ra cái gọi là “ngoan ngoãn nhu thuận” chẳng qua là vì nàng không đặt để tâm, cho nên mới có thể giả vờ như vậy.
Thực chất, nàng đâu có chất phác tẻ nhạt. Rõ ràng là dung nhan rực rỡ, tâm tư lanh lợi, ngày thường che giấu quá khéo, đến nỗi ngay cả chàng – kẻ bao năm thẩm vấn đủ loại trọng phạm – cũng bị nàng giấu nhẹm, không hề hay biết. Nghĩ đến đây, trong lòng vừa kinh hãi, vừa nảy sinh tò mò, thậm chí có chút thần bí khó gọi tên.
“...Sạch sẽ.”
Bên tai, thanh âm thê tử rốt cuộc vang lên, ba chữ ngắn gọn, nhưng chàng đã chờ thật lâu.
Sau đó, lại im lặng. Không thêm một lời, cũng không hề có động tác nào khác.
Dụ Lẫm khẽ mím môi. Thì ra, nàng chẳng hề muốn cùng chàng viên phòng. Nàng vốn đã chẳng muốn cùng chàng ra ngoài, lại có thể lừa gạt qua mắt bao lâu nay, vậy thì sự rõ ràng còn gì nữa.
Nếu đã như thế… còn gì để nói?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT