Trong tĩnh thất, ái muội quẩn quanh, hơi thở của nàng loạn nhịp, cánh môi đỏ mọng đã bị chàng hôn đến tê dại. Xiêm áo buông lỏng, mấy chiếc trâm chẳng giữ nổi, để mặc suối tóc đen óng rơi xuống vai, rối loạn phủ lấy gò má thanh tú. Trên làn da tuyết trắng mảnh mai, thấp thoáng vết hồng mai in dấu, mơ hồ đẹp đến khiến người run rẩy.
Phương Ấu Miên thực sự sợ hãi, chỉ e Dụ Lẫm trong lúc bốc đồng sẽ ngay tại đây mà hủy hoại thanh danh của nàng. Ngoài cửa còn bao người chờ, đặc biệt là Viên Thục Yên… Nếu truyền ra, e nàng chẳng còn mặt mũi nào trong thiên hạ.
“Phu quân…” – nhân lúc chàng dừng lại, nàng khẽ gọi, giọng nghẹn ngào, “Xin đừng như thế… Nếu để người khác biết được…”
“Hảo.” – giọng chàng khàn thấp, ngập tràn áp lực khiến nàng càng run.
Dụ Lẫm ôm nàng ngồi lên, điều chỉnh tư thế như đang cẩn thận bế giữ một tiểu hài tử, rồi bế thẳng đến trước gương lược đài. Hắn im lặng vắt khăn, lau đi vết hồng trên cổ nàng. Bàn tay ấm áp thoáng lướt qua, khiến nàng run khẽ.
“Có cần thoa chút son phấn để che đi không?” – chàng hỏi.
Ấu Miên lắc đầu, giọng nhỏ nhẹ:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play